LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 252

– Ngủ ngon nhé, em bé của mẹ.
Tấm cửa đóng lại. Em nghe tiếng mẹ dần xa, tiếng gót chân mẹ. Mẹ ra

ngoài. Em không sợ. Em tự tin, tuyệt đối tự tin. Em đã cảm thấy cơn buồn
ngủ rơi xuống mí mắt.

Mẹ đưa khách hàng về phòng. Trong phiên xét xử, những người hàng

xóm đã đến làm chứng. Một số người khai rằng việc đó không dừng lại,
mỗi đêm có đến hai mươi lượt. Thường là những kẻ vô lại, lôi về từ bất cứ
chỗ nào. Những kẻ nghiện ngập, giống như cô ta. Cứ suốt suốt như thế. Lũ
gián bẩn thỉu, hãy tin là bọn họ đã dòm qua khe cửa hàng đêm.

Hai mươi lượt khách. Anh thử tưởng tượng xem, hai mươi lượt khách.

Dẫu sao mẹ không thể để em chứng kiến cảnh đó. Điều đó có thể hiểu
được, với em là vậy. Không kể đến việc những kẻ đồi bại rất có thể sẽ
muốn xâm hại em, mẹ để em trong tủ tường chính là để bảo vệ em. Bởi tình
yêu. Bởi vì mẹ em không còn giải pháp khác. Làm sao không ai nghĩ đến
điều đó chứ?

* * *

Một buổi tối tháng Mười hai, em nghe tiếng meo meo sau lỗ cửa. Trời

tối, em không nhìn thấy rõ. Em tiến lại gần, không dám tin chắc lắm. Tuy
nhiên, nó ở đó, cái mặt áp vào tấm kính, to lớn, màu đỏ lửa, có sẹo dài khắp
thân. Em mở cửa.

– Mèo cưng của tao, mày còn sống!
Nó nghiêng nghiêng cái đầu kêu meo meo. Một bên tai nó bị rách, bên

tai trái, chỗ trước đây gắn con chíp. Em vuốt bộ mặt nó.

– Tao nhớ mày quá.
Nó nhấp nháy mắt.
– Mày vào nhà chứ, Pacha?
Nhưng nó không nhúc nhích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.