LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 256

quay lại ngủ đi, maman bị mệt. Ở trong bóng tối chờ đợi cũng không hề
chi, vì mẹ đã ở ngay gần đây. Vì mẹ đã cười với em, đã nói với em lời dịu
dàng. Em không đòi hỏi gì hơn nữa.

Thuốc phiện làm mẹ thay đổi. Đôi khi, chúng làm mẹ đờ đẫn đến nỗi

nằm ngủ nhiều ngày liên tiếp, mê mệt. Khi mẹ ở trong tình trạng ấy, thì có
khi mẹ quên em.

Xương đòn của em bị gãy là vì thế: bởi vì mẹ đã quên em, lâu hơn bình

thường một chút. Đã hai ngày liền, mẹ không cho em ăn. Em nghe tiếng mẹ
rên rỉ trên giường, mà không dám ra khỏi tủ, vì sợ quấy rầy mẹ. Trong
những lúc thế này, mẹ không bao giờ thấy dễ chịu.

Đến buổi sáng ngày thứ ba, em quyết định ra khỏi tủ ngay lập tức. Lúc

này mẹ đang ngủ. Nếu em cố gắng không gây ra tiếng động, mẹ sẽ không
nhận ra em đã ra ngoài.

Các hộp thức ăn xếp trên một chiếc giá, ở trên cao. Hai con mắt màu

xanh nhìn em chòng chọc. Em kéo cái thùng các tông dùng như chiếc ghế
đẩu, và em trèo lên trên để định với lấy các hộp thức ăn. Nhưng em cố
kiễng đầu ngón chân mà không với tới, các ngón tay em chỉ chạm được tới
mép giá. Đôi mắt xanh vẫn luôn nhìn em, trơ ì và buốt lạnh, khiến cơn đói
của em càng trở nên đau đớn hơn.

Khi hộp các tông đột ngột ụp xuống, em đang bám trên mép giá. Em ở

trong tư thế bị treo lơ lửng như thế một lúc. Rồi tất cả đổ ụp cùng với tiếng
động khủng khiếp. Em cảm thấy một tia chớp chết người trên vai em. Rồi
không cảm thấy gì nữa.

Khi em mở mắt, em thấy mẹ cúi xuống em. Cảm giác đau đớn lan tỏa

khắp cơ thể, và làm em hoa mắt.

– Trời ơi, mày đã làm gì thế này? Hãy nhìn tao, đồ chết tiệt này!
Em ngoảnh mặt đi, dù đau đớn đỉnh điểm, em nhìn thấy chiếc giá bị lôi

bật xuống, bụi thạch cao, các hộp vung vãi giữa đám thức ăn. Em bắt đầu
rên rỉ.

– A đã gây chuyện thế rồi còn định ăn vạ hả?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.