LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 26

Ông Kauffmann rất quan tâm đến việc cảm nhận và suy nghĩ của em như

thế nào. Ông luôn hỏi em: “Hôm nay cháu có khỏe không? Cháu thấy bản
nhạc này thế nào? Cháu có thích màu này không?” Chẳng ai từng hỏi em
kiểu như thế và em là người đầu tiên ngạc nhiên. Em cố trả lời, tàm tạm,
nhưng đâu có dễ kể ra những suy nghĩ của mình hay biểu lộ tình cảm của
mình. Cứ như đảo ngược tất cả, từ trong ra ngoài, như thế không mấy tự
nhiên. Dù sao, em cũng thấy không bình thường. Hơn nữa, em không tìm ra
từ; em ít từ bởi vì em học nói quá muộn và vốn từ của em còn hạn chế.
Việc này không tha thứ được. Thường thường, em chẳng còn gì để nói trên
đầu lưỡi nên im lặng, buộc phải cất tất cả bên trong, chôn chặt, tù túng mà
không có cách nào thoát ra ngoài. Điều này khiến em uất ức, thậm chí có
lúc trào nước mắt.

Ông Kauffmann nói: “Đừng lo, cô bé, chúng ta sẽ xử lý việc này.” Em

không hiểu ông muốn nói gì, nhưng ông thì có vẻ biết rất rõ cái đích cần đi
tới, và ông lấy mọi thứ trong tay mà không chờ đợi nữa.

Ông bắt đầu đọc thơ cho em nghe vào mỗi sáng. Đủ thể loại thơ, thơ tự

do hay theo quy tắc - ông không phải là người theo khuynh hướng nào. Em
phải nhắm mắt lại - ông Kauffmann bảo đảm rằng người ta nghe rõ hơn khi
nhắm mắt lại. Khi ông đọc xong, em thường nói với ông:

– Cháu không hiểu hết.
– Nào cháu gái! Ít nhất thì cháu hãy học thuộc lòng cho bác nào.
Em không thấy lợi ích gì mấy, nhưng ông Kauffmann có vẻ tha thiết với

việc này: “Ai mà biết được, có lúc sẽ cần dùng đến”. Vậy là em vâng lời:
mỗi ngày em học một bài thơ, đôi khi hai bài. Em không phải gắng sức. Em
học thuộc dễ dàng. Lúc nào em cũng tiếp thu tốt mà.

Trong suốt nhiều tháng, ông Kauffmann liên tục miệt mài bồi đắp vốn từ

ngữ cho em. Em cứ để mình làm theo, nhưng không vì thế mà hiểu được
việc này dẫn mình đến đâu. Em không có cảm tưởng mình tiến bộ - em vẫn
diễn đạt rất khó khăn. “Cần phải kiên trì”, ông Kauffmann nói. “Muốn diễn
đạt tốt cần mất thời gian… nhưng chắc chắn sẽ làm được. Cháu tin bác,
phải không” Em trả lời: “Vâng ạ, dĩ nhiên rồi”, nhưng thực ra, em không rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.