LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 48

– Dĩ nhiên rồi, bác hỏi gì lạ thế! Chiếc la bàn ở trong ngăn kéo bàn trang

điểm của cháu mà.

– Tốt rồi, tốt rồi.
Em nhìn ông, tò mò. Em không thể hiểu được chuyện gì xảy ra với ông.

Ông không để cho em có đủ thời gian đặt câu hỏi. Ông đứng lên khỏi
giường, khó nhọc.

– Bác phải đi rồi ư?
– Ừ, đến giờ rồi.
– Bác ở lại thêm một chút đi!
– Xin lỗi, cháu gái, bác thực sự không thể.
– Ngày kia chúng ta gặp nhau nhé?
– Bác sẽ cố gắng nhưng bác không chắc là có thể.
Ông ngập ngừng bước về phía cửa. Điệu bộ mỏi mệt. Hình bóng nặng nề

của ông trông như một á thần già nua kiệt sức. Em thấy tim như thắt lại.

– Bác Kauffmann, mọi chuyện có ổn không?
– Thì dĩ nhiên, cháu gái, tại sao lại không ổn?
Em nhìn vào đôi mắt ông. Em biết rằng ông cất nỗi buồn ở chính nơi đó.

Và em thấy rằng ông nói dối. Em không thể nói với anh chuyện gì xảy ra
khi đó - cảm xúc đôi khi thật lộn xộn. Em muốn lao vào vòng tay ông, siết
chặt lấy ông, giữ ông lại và nói: Cháu xin bác đừng đi, hãy nán lại thêm
một chút. Thậm chí em không nghĩ đến nỗi sợ tiếp xúc hay đến sự ghê ghê
khi chạm vào ông nữa. Em chỉ nghĩ đến việc giữ ông lại với em. Nhưng
ông thì thầm:

– Tạm biệt, Lila - bằng một giọng rất bình tĩnh, rất dịu dàng, như là cam

chịu.

Em như bị tê liệt.
– Tạm biệt bác Kauffmann.
Ông gật đầu, mỉm cười với em thêm một lần nữa, rồi ông rời xa. Câu

chuyện của em và ông kết thúc như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.