LILA K HÀNH TRÌNH TÌM LẠI - Trang 65

Khoảng 17 giờ, khi thầy đề nghị đưa em về, em thấy nhẹ cả người. Tất

cả những nỗ lực hòa nhập khiến em quá mệt; em cần tĩnh lặng một mình.
Ngay trước khi ra về, em hỏi Lucienne:

– Cô ơi nhà xí ở đâu?
Cô ấy lại phá lên cười. Một lần nữa em lại thấy cô ấy kỳ cục, nhưng em

không muốn nói gì nữa, em quá mệt mỏi. Cô ấy cười nhiều đến mức
Fernand phải trả lời thay:

– Cửa cuối cùng bên trái, phía cuối hành lang.
Cửa cuối cùng bên trái, đâu có phức tạp gì. Em chẳng hiểu mình bị sao,

hẳn do mệt mỏi: khi đến cuối hành lang, em mở cửa bên phải.

Đó là một căn phòng nhỏ màu vàng nhạt với một cái nôi màu trắng phủ

vải trong suốt, một chiếc ghế thấp bằng gỗ sáng, cũng được phủ vải, một
chiếc bàn quấn tã, một chiếc giá đầy đồ dùng cho trẻ - lược, bình sữa, cân
trẻ con, nhiệt kế đo ở trán, được bọc bảo vệ vô khuẩn. Những khăn phủ trên
các đồ đạc ấy, sự bảo vệ xung quanh mỗi đồ vật, và chiếc camêra theo dõi
sự trống rỗng ấy thật là lạ, gần như đáng sợ.

Em chuẩn bị đóng cửa thì thấy chiếc trung hồ cầm, đặt dựa vào tường ở

một góc phòng. Đúng lúc đó, em cảm thấy có người. Em quay lại. Đó là
Fernand.

– Em… em nghĩ là mình nhầm.
– Bên này, - thầy dè dặt đáp lại, - đồng thời chỉ cánh cửa đối diện.
Sau đó, may thay em và thầy không nấn ná lâu. Em tưởng mình không

thể trụ lâu hơn được nữa. Khi Lucienne chìa bàn tay gầy guộc để tạm biệt
thì em làm động tác giật lùi.

– Em muốn không chạm vào cô, nếu cô thấy không phiền.
– À đúng rồi. Fernand đã nói chuyện này với tôi rồi. Xin lỗi em nhé.
– Không sao.
Cô mỉm cười với em.
– Hy vọng sớm gặp lại em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.