LINH HỒN - Trang 111

Tám

SAU KHI CÀU NHÀU với Abe vì chuyện toàn đi qua những nơi xa

xôi, nghèo nàn, tôi rất hào hứng với viễn cảnh đuợc tới Thành phố Tội lỗi.
Chúa ơi, tôi không chuẩn bị gì nhiều cho chuyến đi lịch sử tiếp theo của
mình. Trước hết, vì Las Vegas là nơi cuối cùng mà tôi cho là một kẻ dở
điên dở dại sẽ ẩn náu. Theo những lời đồn mà tôi nghe ngóng được, Robert
đã lui về ở ẩn và muốn yên tĩnh một mình. Một thành phố náo nhiệt đầy
khách du lịch không phù hợp với lời đồn đó. Thứ hai, những thành phố như
vậy là nơi kiếm ăn hoàn hảo cho Strigoi. Đông đúc. Mạo hiểm. Ít cấm
đoán. Con người dễ biến mất, nhất là khi hầu hết bọn họ chỉ ra ngoài vào
buổi đêm.

Một phần trong tôi vẫn cho rằng Victor lừa đảo, nhưng ông ta đã thề

sống thề chết đây là sự thực. Vì vậy, không còn cách nào khác, Las Vegas
trở thành điểm đến tiếp theo. Chúng tôi không có nhiều thời gian để bàn
luận sâu bởi biết rằng những giám ngục vẫn truy tìm khắp Fairbanks. May
sao bùa phép của Lissa đủ sức ngụy trang để người ta không biết và truy
tìm hình dạng thật của chúng tôi. Dẫu vậy, họ vẫn biết nhân dạng Victor và
cả bọn phải ra khỏi Alaska càng sớm càng tốt.

Nhưng thật không may, chúng tôi gặp phải một vấn đề nhỏ.
“Victor không có chứng minh thư”, Eddie nói. “Chúng ta không thể

đưa ông ta lên máy bay”.

Thật vậy! Tất cả đồ đạc và tài sản của Victor đều bị giữ ở tù. Trong lúc

đi vô hiệu hóa hệ thống giám sát và hạ gục nửa tá giám ngục, chúng tôi đã
không đủ thời gian để lấy lại những tài sản cá nhân. Lissa có khả năng
cưỡng chế, nhưng cô đã hoàn toàn kiệt sức vì sử dụng quá lâu ở nhà ngục.
Thêm nữa, các giám ngục chắc sẽ kiểm soát cả sân bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.