LINH HỒN - Trang 19

“Đi nào”, bà nói, khoác vai và dẫn tôi đi ra. “Em cần uống nước và

nghỉ ngơi”.

Tôi ngơ ngẩn để bà dẫn qua sân, xung quanh mọi người cổ vũ và hò

hét tên tôi. Phía sau, tôi nghe có người nói họ cần một chút thời gian để sửa
lại cây cầu. Alberta dẫn tôi về khu nhà chờ và nhẹ nhàng để tôi ngồi xuống
ghế. Ai đó ngồi bên cạnh đưa tôi chai nước. Tôi nhìn sang thấy mẹ. Tôi
chưa bao giờ thấy bà tự hào rạng rỡ đến vậy.

“Có thế thôi sao?” tôi hỏi.
Janine làm tôi ngạc nhiên hơn bằng tiếng cười thực sự vui tươi. “Có

thế thôi sao?” bà nhắc lại. “Rose, con ở ngoài đó gần một tiếng đấy. Con đã
vượt qua bài thi một cách xuất sắc, đó là một trong những bài thử thách
tuyệt vời nhất trong lịch sử học viện”.

“Thật không? Nó có vẻ…” Dễ dàng không phải là một từ đúng lắm.

“Nó hơi mờ nhạt, thế thôi”.

Mẹ nắm lấy tay tôi. “Con cừ lắm. Mẹ rất, rất tự hào về con”.
Cuối cùng tôi thực sự nắm bắt được, và tôi thấy mình cười toe toét.

“Giờ thì sao ạ?”

“Giờ thì con trở thành giám hộ”.
***
Tôi đã được xăm nhiều lần, nhưng chưa có sự kiện nào tổ chức long

trọng như lễ nhận dấu tuyên thệ. Trước đó, tôi đã được nhận dấu molnija
những lần giết chóc đầy kinh khủng ngoài mong đợi: chiến đấu với Strigoi
ở Spokane, ở vụ tấn công học viện và vụ giải cứu, những sự kiện để đau
khổ chứ không phải để ăn mừng. Không ai tính được số lượng Strigoi mình
đã tiêu diệt, vì thế dù các nghệ nhân xăm mình của giám hộ vẫn muốn ghi
dấu ấn về số lượng tiêu diệt của cá nhân, cuối cùng họ đã phải cho tôi một
hình ngôi sao thay cho cách nói hoa mĩ rằng chúng tôi không xác định được
số lượng chính xác.

Xăm mình không phải là một quá trình nhanh chóng, dù chỉ là một

hình rất nhỏ, và cả lớp tốt nghiệp đều được nhận. Buổi lễ diễn ra trong khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.