khiển lửa. Chúng tôi biết là họ hữu ích trong các trận chiến. Điều khó giải
thích là không ai thắc mắc về việc Moroi lên đường chiến đấu, và tôi vô
cùng bất ngờ khi thấy nhóm người này được triệu tập quá nhanh chóng.
Tasha bắt gặp ánh mắt của tôi, vẻ mặt đau buồn và căng thẳng. Cô không
nói gì cả. Không cần phải nói.
Hans đang hô hào ra lệnh, chia mọi người thành nhiều nhóm và nhiều
xe. Tôi tập trung đứng gần ông kiên trì đợi lệnh. Bản tính nóng nảy của tôi
khiến tôi muốn nhảy dựng lên và hỏi xem tôi phải làm gì. Ông ta sẽ ra lệnh
cho mình, tôi tự trấn an. Ông ta có nhiệm vụ cho tôi, việc tôi cần làm là chờ
đợi.
Sự kiềm chế bản thân của tôi cũng bị thử thách với Lissa. Sau khi
Dimitri bắt cô và Christian đi, tôi rời khỏi tâm trí cô. Tôi không thể quay
lại, chưa thể. Tôi không thể chịu được khi nhìn họ, nhìn thấy Dimitri. Tôi
biết sẽ đến lúc tôi phải bắt đầu vạch hướng đi cho các giám hộ, nhưng lúc
này, tôi tạm dừng mối liên kết. Tôi biết là Lissa vẫn còn sống. Đây là tất cả
những điều cần biết trong thời điểm này.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy căng thẳng và kích động nên khi có người
chạm vào tay tôi, tôi gần như quay lại tấn công họ bằng chiếc cọc bạc của
mình.
“Adrian…” Tôi thì thào. “Anh làm gì ở đây?”
Anh nhìn tôi, bàn tay vuốt lên má tôi. Tôi mới chỉ bắt gặp cái nhìn
căng thẳng như vậy trên mặt anh vài lần. Cũng như mọi lần, tôi không thích
thế. Adrian là một trong số những người lúc nào cũng nên cười.
“Ngay khi nghe tin này, anh đã biết em đang ở đâu”.
Tôi lắc đầu. “Mọi chuyện xảy ra cứ như… em không biết, mười phút
trước?” Thời gian với tôi như nhòa đi. “Làm thế nào mà mọi người biết
chuyện nhanh vậy?”
“Tin tức được phát thanh khắp hoàng cung, ngay khi người ta phát
hiện ra. Họ có một hệ thống cảnh báo ngay tức khắc. Thực ra thì, nữ hoàng
đang được canh gác bảo vệ cẩn mật”.