LINH HỒN - Trang 270

thánh Vladimir là một vụ việc vĩnh viễn ám ảnh tôi. Chưa kịp suy tính
thêm, một cảm giác quen thuộc bỗng dâng lên trong tôi.

“Lissa đang ở đây”, tôi nhìn quanh. Tôi cảm thấy cô ở gần nhưng

không tìm ra ngay tức khắc trong một biển mặt nạ và bóng đen. “Kia kìa”.

Cô đang đứng môt mình bên cạnh một nhóm người, bận một bộ váy

màu hồng pha trắng và đeo một chiếc mặt nạ hình thiên nga. Qua mối liên
kết, tôi biết cô đang tìm người quen. Tôi buộc phải tiến đến chỗ cô, nhưng
Adrian giữ lại, bảo tôi đợi anh gọi cô đến.

“Chuyện này là thế nào?” Lissa hỏi khi cô đến chỗ tôi.
“Tớ tưởng là cậu phải biết chứ”, tôi đáp lại. “Tất cả đều là những bí

mật cao cấp của hoàng gia”.

“Bí mật quá cao cấp đối với tớ”, cô nói. “Tớ được nữ hoàng mời đến.

Bà bảo tớ nó là một phần của di sản thừa kế và tớ phải giữ lại cho mình, rồi
sau đó Adrian đến và bảo tớ phải đến đây với cậu”.

“Tatiana đã trực tiếp mời cậu ư?” tôi thốt lên. Lẽ ra tôi không nên ngạc

nhiên như thế. Lissa đâu cần phải lẻn vào như tôi. Chắc hẳn phải có ai đó
đảm bảo cô nhận được lời mời, nhưng tôi đã cho rằng tất cả chuyện này là
do Adrian làm. Tôi nhìn quanh không mấy dễ chịu. “Tatiana có ở đây
không?”

“Hình như là có”, Adrian đáp, giọng đột ngột khó chịu. Như thường

lệ, sự xuất hiện của bà cô yêu quý của anh không ảnh hưởng nhiều đến anh
như đến hai chúng tôi. “Ô, kìa. Christian ở kia kìa. Mặt nạ lửa”.

Tôi không biết làm thế nào Adrian nhận ra Christian, ngoài cái mặt nạ

lửa tinh tế đầy ẩn ý. Với chiều cao và mái tóc đen của mình, Christian dễ
dàng lẫn vào những Moroi khác xung quanh và thậm chí đang nói chuyện
phiếm với một cô gái đứng gần, có vẻ không giống tính cậu ta chút nào.
“Cậu ấy không thể được mời một cách hợp pháp đâu nhỉ?” tôi nói. Dù cho
có người ở dòng họ Ozera đủ tư cách được mời thì cũng không đến lượt
Christian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.