LINH HỒN - Trang 282

“Đừng để ý. Có chuyện gì vậy anh?”
“Anh nghĩ là chúng ta có một cơ hội”.
“Cơ hội làm gì?”
“Anh nghe nói hôm nay em đã thử tìm gặp Dimitri”.
À, đúng thế! Tôi muốn suy nghĩ nhiều hơn về việc đó. “Đúng. ‘Thử’

nghe khá lạc quan đấy. Anh ấy không muốn gặp em, hơn nữa lại còn có hẳn
một đội quân giữ không cho em vào”.

Mikhail tỏ ra không thoải mái, nhìn qua nhìn lại như một con thú đang

sợ hãi. “Bởi thế anh đi tìm em”.

“Thôi nào, em chịu không hiểu gì cả”. Tôi thấy đau đầu vì ly rượu ban

nãy.

Mikhail lấy một hơi thật sâu và thở ra. “Anh nghĩ là anh có thể giúp

em lẻn vào trong tù gặp anh ta”.

Tôi chờ một lúc, tự hỏi liệu đây có phải là ảo giác sinh ra từ những

cảm xúc đang nghẹn ứ trong tôi. Không hề. Vẻ mặt Mikhail vô cùng
nghiêm túc, và dù tôi chưa thực sự hiểu anh, tôi vẫn nhận ra anh không hề
nói đùa.

“Làm thế nào?” tôi hỏi. “Em đã cố và..”.
Mikhai ra hiệu cho tôi đi theo. “Đi nào, anh sẽ giải thích. Chúng ta

không có nhiều thời gian đâu”.

Tôi không định bỏ phí cơ hội nên vội vàng đi theo. “Chuyện gì vừa

xảy ra sao?” Tôi hỏi, bắt kịp sải chân dài hơn của anh. “Có phải… có phải
anh ấy yêu cầu được gặp em?” Hơn cả điều tôi dám hi vọng. Dù vậy, cách
Mikhail dùng từ “lẻn vào” không cho thấy mối liên quan với hi vọng của
tôi.

“Họ đã giảm bớt số người canh gác anh ấy”. Mikhail giải thích.
“Thật sao? Bao nhiêu?” Lúc Lissa xuống thăm Dimitri, phải có đến

hàng tá giám hộ ở quanh, tính cả đoàn tùy tùng của cô. Nếu họ nhận ra là
họ chỉ cần một hoặc hai người canh gác Dimitri thì coi như đã chấp nhận
việc anh không còn là Strigoi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.