LINH HỒN - Trang 289

“Anh đã không làm những chuyện..”. Anh né ánh mắt tôi trong

khoảnh khắc, một lần nữa cố gắng kiềm chế, rồi lại nhìn vào mắt tôi. “Anh
không làm gì cô ấy như đã làm với em”.

“Lúc đó anh không phải là anh! Em không quan tâm”. Tôi lại bắt đầu

nổi nóng.

“Bao nhiêu?” Dimitri thốt lên. “Bao nhiêu giám hộ đã chết trong đêm

hôm nọ chỉ vì hành động của anh?”

“Em… em nghĩ là sáu hoặc bảy”. Những mất mát quá lớn. Tôi cảm

thấy như vừa bị xuyên thẳng vào tim khi nhớ lại những cái tên được đọc lên
trong căn phòng bí mật.

“Sáu hoặc bảy”, Dimitri nhắc lại, giọng nói đầy đau khổ. “Chết trong

một đêm. Chỉ vì anh”.

“Anh không hành động một mình! Và em đã bảo rồi, lúc đó anh không

phải là anh. Anh không thể điều khiển được chính mình. Điều đó chẳng
quan trọng với em…”.

“Nhưng nó quan trọng với anh!” Anh quát lên, làm rung động cả hành

lang. Các giám hộ cử động nhưng không tiến lại gần. Dimitri tiếp tục nói,
anh cố hạ giọng, nhưng tiếng vẫn run rẩy bởi những cảm xúc dữ dội. “Nó
quan trọng với anh. Em không biết. Em không hiểu. Em không thể hiểu
cảm giác của người ta khi ý thức được những việc xấu xa mình đã làm.
Suốt khoảng thời gian là Strigoi ấy… giờ đây nó như một giấc mơ, nhưng
là một giấc mơ anh ghi nhớ rõ ràng. Không thể tha thứ. Và chuyện đã xảy
ra với em? Anh nhớ hết. Tất cả những chuyện anh làm. Tất cả những điều
anh muốn làm”.

“Bây giờ anh sẽ không làm thế nữa”, tôi tha thiết. “Nên hãy bỏ qua nó

đi. Trước khi bị biến đổi, anh đã nói là chúng ta có thể bên nhau. Rằng
chúng ta sẽ nhận nhiệm vụ gần nhau và..”.

“Roza”, Dimitri ngắt lời, cái tên thân mật xé nát tim tôi. Tôi đã tưởng

anh buột miệng, không định gọi tôi như thế. Một nụ cười méo mó hiện lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.