LINH HỒN - Trang 394

án diễn ra. Cô ta không có chứng cứ ngoại phạm”.

“Thôi được”, Abe đáp trả, “ít nhất là theo như một vài ‘sự thực’ đáng

ngờ”.

Nhưng không ai nói gì thêm về vấn đề thời gian nữa. Chứng cứ được

chấp nhận ghi vào biên bản chính thức, và tôi hít một hơi thật sâu. Tôi
không thích bị chất vấn, nhưng nó đã được báo trước, theo như cuộc nói
chuyện lúc trước tôi nghe được từ Lissa. Việc không có chứng cứ ngoại
phạm chẳng tốt đẹp gì, nhưng tôi cũng đồng tình với Abe. Căn cứ thu thập
được đến giờ chưa đủ thuyết phục để đưa tôi ra tòa. Thêm nữa, họ không
hỏi gì về Adrian, giúp anh đứng ngoài rắc rối này.

“Tang vật tiếp theo”, Iris nói. Vẻ đắc thắng tự mãn hiện đầy trên

khuôn mặt bà ta. Bà ta biết chuyện thời gian là không thuyết phục, nhưng
dù vật sắp được đưa ra là gì, bà ta cũng coi nó là vàng.

Tuy vậy, thực ra nó là bạc. Một chiếc cọc bạc.
Đúng kiểu bằng chứng, bà ta để chiếc cọc bạc trong một cái túi nilon

trong suốt. Chiếc cọc sáng rực lên, trừ phần mũi cọc. Nó sẫm màu. Máu.

“Đây là chiếc cọc bạc đã giết nữ hoàng”, Iris tuyên bố. “Chiếc cọc bạc

của cô Hathaway”.

Abe bật cười. “Ôi thôi nào. Các giám hộ lúc nào chả được phát cọc

bạc. Họ có một nguồn cung cọc bạc khổng lồ và tất cả đều giống nhau y
chang”.

Iris phớt lờ và nhìn tôi. “Cọc bạc của cô bây giờ đang ở đâu?”
Tôi nhíu mày. “Trong phòng tôi”.
Bà quay lại và nhìn về phía đám đông. “Giám hộ Stone?”
Một ma cà rồng lai cao lớn với bộ ria đen rậm rạp bước lên từ đám

đông. “Vâng?”

“Anh chỉ đạo việc lục soát phòng ở và đồ đạc của cô Hathaway đúng

không?”

Tôi phẫn nộ. “Các người lục soát…”.
Cái nhìn sắc nhọn của Abe ngăn tôi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.