LINH HỒN MÊ ĐẮM - Trang 62

Cô đột nhiên bừng tỉnh, khóe mắt đẫm nước, nhưng không nhớ được

cảnh tượng vừa mơ nữa.

- Chà, ngủ lâu quá. – Một giọng trầm khàn vang lên phía bên phải cô.

Cô giật mình ngoảnh đầu, nhìn thấy mặt Đông Phương Thiên Kiêu

liền sợ hãi ngồi dậy, mắt trợn lên lưỡi cứng lại.

Tại sao Đông Phương Thiên Kiêu lại ở đây? Cô kinh hãi, theo bản

năng cúi xuống nhìn lại quần áo trên người, may quá, vẫn đang mặc bộ
complet đấy, chỉ tội hơi nhàu nhĩ một chút.

- Anh… – Vừa mới mở miệng, khóe miệng cô đau tưởng chết được,

giơ tay lên sờ mới sực nhớ ra cô bị anh thoi cho một quyền, mặt ngay lập
tức sa sầm xuống.

- Một người đàn ông nằm mơ mà khóc, kể cũng hiếm thấy.

- Đông Phương Thiên Kiêu lạnh lùng châm chọc.

Mới rồi thấy Hắc Tĩnh nằm mơ lẩm bẩm linh tinh, anh ghé đầu gần lại

mà vẫn không nghe ra cậu ta nói gì, chỉ nhìn thấy hai hàng mi dày của cậu
ướt đẫm nước mắt, dáng vẻ đó giống hệt một người con gái.

Chậc, tên nhóc này, toàn thân ẻo lả sặc mùi đàn bà, làm người ta nhìn

vào cũng thấy phát phiền.

Hắc Tĩnh lau nước mắt thật nhanh, trừng mắt với anh để khỏa lấp:

- Mắt anh lòa rồi à? Đấy là tôi toát mồ hôi.

Mồ hôi toát ra từ trong mắt? Thôi được rồi, kiểu đối thoại ngu ngốc

này không nhất thiết phải tiếp diễn.

Anh lạnh lùng nhìn rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.