LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 136

những nội dung trong đầu cô. Belle nghe cô LeMieux cười hô hố với vẻ
thích thú, “Em đúng là cô bé tự tin.”

Victoria chần chừ. “Cảm ơn cô. Em đang cố gắng hết sức. Chỉ là nó quá
khó, bởi vì mặc dù em muốn nỗ lực để giành Phần thưởng Marlowe, nhưng
xếp hạng của em sẽ chết hẳn trong môn giáo dục thể chất. Em có rất nhiều
vấn đề về... yếu kém thể chất.”

“Ôi!”. Cô LeMieux chặn một tay lên miệng.

“Lẽ ra em thực sự không nên học lớp đó. Nhưng đây là một thế giới được
thống trị bởi các vận động viên, cô biết đấy.”

Cô LeMieux biết. Cô biết quá rõ chuyện đó. Và Victoria chỉ lùi lại lắng
nghe cô LeMieux nhớ lại tất cả những bất công về thời niên thiếu của cô.
Gương mặt cô cố vấn dịu lại khi cô nghĩ đến tất cả những điểm tương đồng
giữa cô và đứa học trò này. Tham vọng làm sao! Thực đầy cảm hứng! Cô để
Victoria dẫn cô vào trong.

“Anh trai Christian của em là một vận động viên,” Victoria nói, rồi chuyển

sang giọng thì thào, “Em không nói đó là cơn thịnh nộ ‘roid

[20]

, chính xác

là thế, nhưng nạp- carbo

[21]

đâu có làm người ta lật úp bàn ghế, cô biết

đấy?”

Cô LeMieux đặt một tay lên vai Victoria.

Madame Vileroy đứng dậy chào cô cố vấn, thái độ đó niềm nở hơn rất nhiều
những gì mụ đã đối xử với tay bác sĩ. Cô LeMieux bắt bàn tay lạnh như đá
của mụ bảo mẫu. “Xin lỗi vì tôi buộc phải có cuộc viếng thăm này, Madame
Vileroy. Nhưng có vài chuyện Victoria nói qua điện thoại sáng nay khá là
đáng báo động - và khá khó tin. Tôi không thể chấp nhận bất kỳ điều gì mà
không tận mắt trông thấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.