LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 157

nghỉ lễ Giáng sinh một mình ở nhà. Victoria, Valentin và Belle - những đứa
nhớ được chuyện đã từng một thời được tổ chức Giáng sinh - thì có quá
nhiều thứ phải chú tâm nên không lưu tâm đến chuyện đó. Bicé và
Christian, những đứa không nhớ... chà, thì chúng chẳng nhớ gì.

***

Một buổi chiều, vài ngày sau khi kỳ học bắt đầu, Belle ngồi trong góc tối
trong phòng khách của Madame Vileroy, hòa vài loại chất lỏng trông rất lạ.
Nó chìm đắm trong thế giới riêng của mình, cân đong, pha loãng, lau chùi,
rồi khuấy đều, quên hết mọi người xung quanh. Nó đang rót một thứ chất
màu vàng kêu xèo xèo, lép bép vào trong một cái cốc gỗ thì Victoria bước
vào.

“Lẽ ra cậu không được làm việc này ở đây,” Victoria nói.

“Cần phải thay đổi phông nền”, Belle đáp lại.

Victoria đang định hỏi Belle cười cái gì thì bỗng cảm thấy mũi mình đột
nhiên ngứa ngáy. Nó nhăn mặt, không biết cảm giác ngứa ngáy đó đến từ
đâu. Thế rồi khi ngồi xuống cạnh Belle, nó thấy một cảm giác kỳ lạ dội
xuống người.

“Cậu đang...” Nó không thể diễn tả được cảm giác đó.

“Sao?” Belle hỏi.

“Tôi không biết... tôi... chà...” Victoria lắp bắp, mắt đảo tới đảo lui. Nó nhìn
xung quanh một lát và tự ôm lấy người bằng cả hai tay rồi dáo dác nhìn
trước nhìn sau. “C-cậu có nghe tiếng gì đó ngoài kia không?”

“Có,” Belle nói, “tôi nghĩ là có. Như kiểu tiếng cào vào cửa sổ ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.