LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 16

thức và lắng nghe những âm thanh yếu ớt của bố nó - người khổng lồ - thút
thít trong cơn mơ. Từ đó, Christian phải lo mọi chuyện. Nó bị bắt vài lần
khi đang ăn cắp. Ông chủ nhà cuối cùng đã đá hai bố con nó ra ngoài đường
giữa một đêm mưa tầm tã. Christian nghĩ đến chuyện vơ lấy vài thứ, một
bức ảnh của mẹ, vài đồng xu từ một cái bình cà phê, và vật sở hữu quý giá
duy nhất của nó, cuốn sổ viết tay - mẹ nó đã tặng nó vào sinh nhật hai năm
trước khi nó đòi một sê-ri truyện phiêu lưu và mẹ nó đã nói, “Tự viết lấy đi,
chàng trai. Tại sao lại phụ thuộc vào trí tưởng tượng của người khác chứ?”
Thực tế là khi đó họ không đủ tiền để mua truyện. Trong cái đêm bị đuổi ra
khỏi nhà, hai bố con chỉ mất có mười phút để gói ghém đồ đạc. Bố
Christian không có gì muốn nhớ hay giữ lại cả. Còn Christian đã lấy cắp
chiếc bút bi của lão chủ nhà như một lời chia tay.

Cái lò sấy dành cho dân cắm trại trong căn chòi của họ đã hết butan, vì thế
Christian không thể nấu xúc xích. Nó cắt chúng ra và trải lên trên bánh mỳ
hamburger. Nó ghét xúc xích. Nó không chỉ ghét, mà xúc xích làm nó nổi
điên. Xúc xích làm nó muốn hét lên. Trong nhiều tuần, Christian thực sự
không ăn gì khác cả. Xúc xích vào bữa sáng. Xúc xích cho bữa trưa. Xúc
xích trong bữa tối. Luôn luôn là trên một miếng bánh mỳ khác, bất kỳ thứ gì
nó cướp được trước. Dĩ nhiên, nó không bảo với bố nó là nó ghét xúc xích
đến mức nào. Nó chẳng nói với ai điều gì bao giờ - ngoại trừ người đàn bà
xinh đẹp tóc vàng trong công viên, người đàn bà với chiếc mũ kiểu cách và
tấm áo choàng đen dài, người đã ngồi xuống cạnh nó và hỏi tất cả những
câu hỏi đúng đắn. Nó đã nói với người đó rất nhiều điều. Kể cả những điều
ghê tởm, như chuyện giờ mùi vị của món xúc xích làm nó muốn tấn công ai
đó, và chuyện nếu như có một điều ước, nó sẽ không còn dùng điều ước đó
để đưa mẹ nó quay trở lại nữa.

Christian với xuống dưới chỗ ngủ của nó - nơi để những chiếc áo khoác cũ
hơn - và lấy ra cuốn sổ. Ngồi xuống nền nhà bẩn thỉu, nó cố gắng nghĩ về
điều gì đó tươi đẹp để viết ra. Không còn điều gì tươi đẹp trong thế giới của
nó nữa. Dù sao thì nó cũng cứ viết. Đó là lối thoát của nó, di sản của mẹ nó.
Nhưng đã lâu rồi Christian không còn nghiêm túc quan tâm đến chuyện trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.