LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 19

schwankende Gestalten

[2]

, Cô bé đọc to lên. Rõ ràng là nó đã chuyển sang

tiếng Đức. Bố mẹ của hai đứa nó là những học giả về ngôn ngữ và cũng là
những người nay đây mai đó. Họ nói được bảy thứ tiếng. Belle chỉ nói được
hai - vừa tròn.

“Chị không cần phải khoa trương thế,” Belle nói và bước đến trước gương.
Nó nhặt lên vài cái ghim và nhìn vào bóng mình trong gương, “Bố mẹ đã
thích chị nhất rồi.”

Belle nghĩ về người đàn bà ở nhà thờ, người đã nói chuyện với mẹ nó cả
nửa tiếng đồng hồ hôm Chủ nhật. Người đó cao, có mái tóc vàng và xinh
đẹp đến mức làm Belle quặn thắt lại vì ghen tị, “Thật là một cô bé xuất
sắc!” Người đó đã nói về Bicé như thế. “Tôi chưa bao giờ gặp ai có thể nói
được năm thứ tiếng.”

“Phải, con bé say mê chuyện đó, và chúng tôi muốn để con cái làm những
gì chúng thích.” Mẹ của hai cô bé sinh đôi đã nói vậy. “Belle cũng sẽ tìm
thấy sở thích của mình sớm thôi.”

“Và thật ngoan đạo nữa,” người đàn bà kia vẫn tiếp tục. “Có thật là cô bé
đọc Kinh thánh bằng tiếng Hy Lạp không?”

Belle lầm bầm, “Mình ghét làm em sinh đôi,” và tiếp tục quan sát đôi lông
mày cong vút của mình.

“Chị sẽ nhuộm tóc màu xanh dương, nếu như điều đó làm em cảm thấy khá
hơn.” Bicé đề nghị. Belle bật cười bất chấp cảm giác nhức nhối trong ngực.
Có lẽ sẽ không quá tệ khi có gương mặt giống hệt người khác nếu như
gương mặt đó cũng xinh đẹp. Nếu như nó quá đẹp thì sẽ chẳng ai phiền
lòng về chuyện nó không thể bi bô được vài câu đùa cợt bằng tiếng Trung
Quốc phổ thông. Nhưng Bicé có năng khiếu, không có gì phủ nhận điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.