LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 385

Bicé: “Thế sao giờ cậu lại thú nhận mọi thứ?”

Valentin (Nắm lấy tờ giấy trong lòng bàn tay): “Thú nhận? Tôi chẳng thú
nhận gì cả, bởi vì cái này” (vẫy vẫy bài thơ về phía hai đứa kia) “chỉ là một
sự dối trá khác, còn ông,” (chỉ vào Christian) “không phải là tên trộm duy
nhất.”

(Anh chàng Christian trong căn phòng nọ lao vào Valentin để lấy lại bài
thơ, nhưng nó khựng lại giữa không trung. Sự tuyệt vọng của nó vì đánh
mất bài thơ tuyệt vời đầu tiên, vẻ mặt toe toét ngạo mạn của Valentin - tất
cả cùng đông cứng trong một tích tắc trên mặt hai đứa. Thế rồi Christian
lao ngược trở lại. Cuộc nói chuyện của nó với Bicé chạy ngược. Nó bước ra
khỏi phòng, ngồi xuống ghế, xóa bài thơ, không nghĩ về tiêu đề, rồi đột
nhiên dậy lên niềm cảm hứng, và cũng đột nhiên quên mất bài thơ yêu thích
của mình.)

Anh chàng Christian đang đứng nhìn, người ở trong tổ côn trùng, lên tiếng,
“Chuyện gì đang xảy ra thế?”

“Tôi không biết,” Bicé nói. Nó thậm chí còn không hiểu tại sao bọn nó có
thể thấy những điều mà bọn nó đang nhìn thấy, chứ đừng nói là giải thích
thái độ kỳ lạ của Valentin. Thế rồi nó nhìn thấy con sâu bướm và rồi nhận
ra. Con sâu bướm đã đi cùng Valentin, như một bộ phận phụ thêm vào; con
sâu bướm đã du hành cùng Val, đem theo nó con mắt của tổ côn trùng. Và
giờ nó ở đây bởi vì nó là một phần của cái tổ, có thể quan sát được tương lai
mà không cần là hành khách trên chuyến tàu của Valentin. Đây là một căn
phòng riêng biệt. Một căn phòng không giống bất kỳ căn phòng nào khác.
Cái tổ, với bộ não duy nhất của nó, có thể giữ được mối liên hệ xuyên qua
cả thời gian lẫn không gian. Cái tổ có thể du hành cùng Valentin đến tương
lai và do thám một anh chàng Christian tương lai cùng một cô bé Bicé
tương lai. Chả trách gì Victoria biết nhiều thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.