LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 388

Hai đứa kia dừng lại. Bọn nó muốn nói rằng bọn nó rất tiếc. Không phải vì
những gì bọn nó đã làm, mà vì thực tế rằng những con bọ kia là những
người bạn duy nhất mà Victoria biết. Nhưng bọn nó nhận ra nếu như ở lại,
bọn nó sẽ chỉ khuyến khích Victoria trút cơn thịnh nộ lên bọn nó mà thôi.

“Tao ghét chúng mày!” Victoria gào lên phía sau hai đứa.

Khi hai đứa bước đi, chúng nghe Victoria huênh hoang bằng một giọng cay
đắng và điên tiết hơn bất cứ lúc nào trước đây. Như thể Victoria ngày càng
đánh mất thêm một chút của chính nó, ngày càng trở thành một kẻ vô cùng
xấu xa, thể loại yêu quái mà người ta sợ hãi nhưng cũng nhanh chóng quên
đi, loại quỷ dữ mà người ta hay thấy trong những bức tranh về địa ngục
dùng để tượng trưng cho thứ gì đó khác, phục vụ thứ gì đó khác mà không
hề biết rằng trước đây con quỷ đó đã là ai.

***

Victoria nằm trên sàn và hít hít đám con tội nghiệp của nó. Trong cơn tức
giận, nó hoặc là liếm vết thương của chúng hoặc là bóp nát chúng. Cuối
cùng nó gom lại vài con đã hồi phục trên tay và rít vào mặt chúng, “Đi theo
bọn nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.