LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 389

Chương 22: THỜI GIAN BỊ LÃNG PHÍ

“Johann, bạn của tôi, tôi bị nguyền rủa gấp đôi - tôi, một kẻ thất bại có
những người bạn nổi tiếng.”

“Thôi cái trò tự thương hại đó đi. Anh có tiền. Hãy đi và sống những giấc
mơ của anh đi.”

“Tôi sợ là tôi không đủ dũng khí để xứng đáng với những giấc mơ của tôi.”

“Bất kỳ thứ gì anh có thể làm, dù mơ dù thực, hãy bắt đầu đi. Sự can đảm
đem lại cảm hứng, sức mạnh, và ma thuật.”

“A, hay lắm, Johann, hay lắm. Một người đã đạt được cái đích vĩ đại nói ra
mọi điều thật dễ dàng làm sao. Anh nghĩ rằng thế giới này tồn tại là để
phục vụ cho mục đích của anh.”

“Không phải sao?”

“Với tôi thì không.”

“Vậy tôi nói thế này, ‘Hãy bắt thế giới phục vụ cho mục đích của anh.’”

“Anh gợi ý gì nào? Tôi có nên bán linh hồn cho quỷ dữ không?”

“Tôi cho rằng quỷ dữ không muốn một linh hồn mít ướt như thế. Tôi cho
rằng những linh hồn mà hắn muốn nhất là những linh hồn khó mua được
nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.