LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 391

Bicé và Christian chạy ra khỏi phòng Victoria vào phòng sinh hoạt.

“Nó đâu rồi?” Christian hỏi bằng giọng quá bình thản đến đáng sợ. Nó
không quay ngang quay dọc một cách điên cuồng, như Bicé đã lường trước.

“Ai cơ?”

Anh em của bọn mình, Valentin.”

Bicé không biết bắt đầu từ đâu. Nó không phải là anh em của bọn mình.
Thậm chí, liệu bọn mình có có một gia đình thực sự không? Họ có biết bọn
mình tồn tại không? Có lẽ bọn mình nên tập trung vào tên quỷ dữ hiện thân
đã nuôi nấng bọn mình ấy.
Nhưng có vẻ như Christian không có hứng thú.

“Tại sao Christian lại muốn gặp Val?” Bicé hỏi.

“Bởi vì,” Christian nói, có vẻ nó vẫn còn điên tiết, nhưng bình thản, quá sức
bình thản.

“Bởi vì sao?” Bicé vừa hỏi vừa cố cười khúc khích.

“Bởi vì tôi muốn tìm nó - và giết nó.”

Bicé lắc đầu. Christian không phải là đứa duy nhất sôi lên vì tức giận, nó
nghĩ. Belle đã lấy quá nhiều thứ từ nó. Belle đã lấy mất của nó thời thơ ấu,
ký ức về bố mẹ, toàn bộ cuộc đời nó, tất cả vì cái khao khát tầm thường là
trở nên xinh đẹp. Điều làm Bicé điên tiết hơn bất kỳ thứ gì khác là giờ nó
biết Belle nhớ hết. Belle biết bố mẹ hai đứa trông như thế nào. Belle biết mẹ
nó có điệu cười hấp dẫn hay không, hay bố nó có ria mép không.

“Tôi sẽ về phòng.” Bicé nói sau khi xem đồng hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.