LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 393

đau đớn hơn khi phát hiện ra chính Belle đã phản bội nó. Không đứa nào có
thể đoán được nó cảm thấy thế nào sau tất cả những chuyện đó, và bây giờ
nó còn không thể tìm thấy mấy cái lọ màu xanh.

***

Valentin thò đầu vào phòng Belle và thấy cô nàng vẫn đang khóc. Valentin
phớt lờ, “Christian có ở đây không?” Nó hỏi. “Oa, Belle này, cậu nên ngừng
khóc đi. Sẽ càng khủng khiếp hơn đấy.”

“Tôi không quan tâm,” Belle nức nở, “Tôi chẳng quan tâm...” - nấc cụt -
“Tôi xấu xí biết bao. Bicé ghét tôi. Tôi đã đánh mất chị gái mình...” - nấc
cụt - “... mãi mãi. Tôi...” - nấc cụt - “đã bán...” - nấc cụt - “... đứng chị ấy.”

“À, Belle này, đừng khóc. Có thể Bicé sẽ tha thứ cho cậu. Nào, cậu có thể
cho tôi biết Christian ở đâu không?”

Belle bình tĩnh lại một chút và ném cho Valentin một ánh mắt lạ lẫm, “Tôi
không biết. Có chuyện gì với cậu thế? Cậu không thấy mọi thứ đang vỡ tan
tành sao?”

“OK, nhưng lần cuối cùng cậu thấy nó là lúc nào? Nó có nói nó ở đâu
không?”

Từ chỗ ngồi bên cửa sổ, Belle đứng dậy.

“Cậu đi đâu đấy?” Valentin hỏi.

“Tìm Bicé.”

Belle vừa chạy đến phòng Bicé vừa lau nước mắt trên mặt. Trên đường đi,
nó chớp được hình ảnh của mình trên một ô cửa sổ đầy nến. Tim nó chao
đảo. Khi đến được hành lang dẫn đến phòng Bicé, nó đột nhiên khựng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.