LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 394

Nó đã nghĩ là sẽ phải gõ cửa, phải cầu xin Bicé mở cửa cho nó, nhưng cửa
đang khép hờ. Cánh cửa đã để mở một cách cẩu thả - không giống Bicé
chút nào. Sự im lặng làm nó thấy ớn lạnh, như thể có chuyện gì đó không
ổn. Nó cảm thấy giống như những lần có điều gì đó tồi tệ đã xảy ra với Bicé
lúc hai đứa còn nhỏ. Như kiểu đầu gối Bicé bị đau vì xước da hay cảm giác
nó có một cục nghẹn trong cổ họng khi mẹ nó quát mắng Bicé.

Belle với lấy nắm cửa và đẩy ra. Nó há miệng định nói gì đó, nhưng đột
nhiên toàn bộ không khí bị rút hết ra khỏi cơ thể nó. Ở đó, người đang nhìn
trân trối vào cái gương cầm tay nhỏ xíu kia chính là Bicé. Nhưng cũng
không phải là Bicé. Mái tóc dài hơn, thân hình cân đối hơn, gương mặt thon
thả hơn, giống như mẹ hai đứa nó. Belle há hốc miệng. Cô chị sinh đôi của
nó ít nhất cũng phải hai mươi lăm tuổi rồi.

Belle muốn lao tới với chị gái để tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra, nhưng
chân nó không nhúc nhích. “Bicé! Bicé! Có phải chị đó không?”

Tay Bicé vẫn còn run rẩy, nhưng vẫn có thể ra hiệu cho đứa em gái. Đột
nhiên Belle cảm thấy điều gì đó vô cùng hối tiếc. Qua đôi mắt nhòe nước
của nó, cô gái Bicé hai mươi lăm tuổi trông giống hệt mẹ hai đứa. Belle
chạy tới và vùi gương mặt đã bị phá hủy của nó vào lòng Bicé.

“Em rất xin lỗi. Em rất xin lỗi, Bicé. Hãy tha thứ cho em.”

Bicé âu yếm vuốt ve mái tóc xám xịt hôi rình của Belle, không nghĩ cơn
giận của mình lại tan đi nhanh đến thế. Nhưng Belle đang hối hận, và đây là
hoàn cảnh khắc nghiệt. Belle cảm thấy tay Bicé vẫn còn run rẩy. Nó ngẩng
đầu lên.

“Chuyện gì xảy ra với chị thế? Tại sao?”

“Chị già đi, Belle à.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.