LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 397

thuộc vào mụ.” Rồi Bicé nhìn xuống, xấu hổ, “Đó là cách mà mụ đã giữ chị
ở lại đây. Chị cần mụ ta.”

“Em... em không hiểu. Tại sao bà ấy lại...?”

“Trước buổi tối nay, với chị chuyện đó cũng không thực sự rõ ràng. Chị đã
luôn thắc mắc vì sao mụ lại trao cho chị một món quà lớn như thế mà không
có gì ràng buộc. Nhưng rồi, trước cái đêm mà em đưa Thomas về đây, chị
không thực sự biết mụ là ai, và chị đã nghĩ rằng mụ trao cho chị món quà vì
lý do giống như tất cả bọn em. Rằng mụ là một loại phù thủy nào đó và mụ
đã nhận nuôi bọn mình. Nhưng rồi, khi chị phát hiện ra những gì bọn em đã
làm, chị lại thắc mắc tại sao mụ lại cho chị khả năng ẩn náu. Có phải chị
cũng đã bán linh hồn rồi không? Liệu chị có bán thứ gì đó khác nữa? Tối
nay, cuối cùng chị mới nhận ra chuyện gì đã xảy ra. Mụ bắt cóc chị trước
hết bởi vì đó là cách duy nhất mụ có thể có em.”

“Em rất xin lỗi...”

Bicé giơ tay lên ra hiệu cho Belle im lặng, “Nhưng rồi, vào một lúc nào đó
sau này, mụ bắt đầu muốn cả linh hồn của chị nữa.”

Belle há hốc miệng.

“Nhưng chị sẽ không trao nó cho mụ. Chị đoán đó là lý do chị không có cái
dấu hiệu đó trên ngực. Đơn giản là chị không sẵn lòng. Và mụ chưa bao giờ
thực sự hỏi thẳng chị, bởi vì chị không biết mụ là ai và ký ức của chị thì đã
mất. Vì thế mụ cho chị món quà, bởi vì mụ biết rằng chị hoang mang và sợ
hãi, rằng chị sẽ thấy món quà đó hấp dẫn - cơ hội để ẩn náu, để được ở một
mình với những cuốn sách. Mụ biết rằng chị sẽ trở nên nghiện ẩn náu, sử
dụng khả năng đó quá nhiều, và rồi trở nên phụ thuộc vào mụ mãi mãi -
thậm chí còn sẵn lòng đổi chác linh hồn của chị nữa. Mụ không nói với chị
về chuyện tuổi tác cho đến khi chị đã quá già. Trước lúc đó, chị đã nghĩ loại
nước kia là để chữa bệnh nhức đầu và để giữ chị tỉnh táo trong lúc ẩn náu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.