LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 66

này nếu như có bất kỳ khách viếng thăm nào. Chuyện các con biết mình là
ai thực sự rất quan trọng.”

Tất cả cùng gật đầu.

“Được rồi, về nhà nào.”

Bicé bắt đầu lẩm bẩm với vẻ lo lắng. Nó luôn lẩm bẩm mỗi khi thấy bồn
chồn, mỗi lần với một ngôn ngữ khác nhau. Mặc dù vậy, lần này Belle có
thể hiểu được thứ tiếng Ý mẹ đẻ của cô chị.

Cổ tay lại khẽ phất một cái, Madame Vileroy quăng chiếc hộp màu đỏ sậm
lên sàn. Khi ánh sáng toả ra rộng hơn và sáng chói hơn, toàn bộ căn hộ liền
chuyển thành một màu đỏ như máu. Ánh sáng lại trở nên đau đớn lần nữa,
khoan xuyên qua mắt nhìn. Nó giống như nhật thực. Belle quay đầu đi.
Christian nhìn xuống. Không có gì xảy ra. Trong một vài giây toàn bộ
không gian không còn gì khác ngoài một thứ ánh sáng dữ dội, thăm dò. Thế
rồi ánh sáng đó biến mất, nhưng mắt bọn trẻ vẫn còn tràn đầy sắc đỏ cho
đến khi có thể mở ra được.

Bên trong ngôi nhà là một khung cảnh khác xa ngôi nhà bình yên hạnh phúc
vài phút trước đó. Chính giữa là một phòng hình tròn rộng chiếm hầu hết
không gian. Gắn với căn phòng này có gần một tá hành lang nhỏ xíu, như
những cánh tay chìa đến các ngóc ngách của ngôi nhà. Cuối mỗi hành lang
là những căn phòng nhỏ xíu, chia tách độc lập với nhau. Một hành lang hẹp
hơn nhiều dẫn từ phòng khách đến chái phía đông, là nơi Madame Vileroy
ở.

Màu tường đỏ sậm kết hợp với ánh sáng không ổn định của những ngọn nến
đã sơn ngôi nhà thành một màu địa ngục với những mảng tối đen. Hàng bó
nến thò ra thụt vào trên tường ở mọi độ cao, mọi phương hướng, như thể
chúng đã bị găm vào hông căn phòng. Và trào ra từ cán của mỗi món vũ khí
đó là sáp và lửa, giống như Nước và Máu. Kéo dài xuyên suốt từ phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.