LINH PHI KINH - Trang 1078

Lạc Chi Dương hoan hỉ nói: "Chỗ này đã vào đến kinh thành, phố xá

nhộn nhịp, bọn chúng nó không dám lộn xộn."

Liên Hảng chẳng giấu được mừng rỡ, cô quay đầu lại, làm mặt ngáo ộp

khiến đối phương tức giận la hét om sòm như sấm.

Dọc theo bờ hồ, du khách thật đông, đi được hơn trăm bước, Liên Hàng

quay đầu lại dòm dòm, cô đột nhiên nói: "Thật kỳ quái., không còn thấy
một tên giặc bán muối lậu nào."

Lạc Chi Dương nghe thế, hắn cũng ngoái trông lại, quả nhiên không

thấy địch nhân, trong lòng hắn không khỏi lo lắng: "Tôn chỉ của Diêm bang
là 'Ai đụng vào ta một thước, ta trả đũa lại một trượng', bảo chúng thấy khó
mà lui, thực sự không phải kiểu cách tụi chúng thường làm."

Đang nghĩ ngợi, trong đầu máy động, hắn nảy sinh cảnh giác. Dù đường

phố đông đảo nhộn nhịp, âm thanh huyên náo, nhưng hắn có thuật "Linh
Cảm", tiếng động thuộc loại nào, từ đâu đến, đại khái tiếng bước chân,
tiếng vải áo quần sột soạt ... thảy đều không thoát khỏi màng nhĩ cuả hắn.

Lạc Chi Dương dỏng tai lắng nghe, đột nhiên hắn níu vào vạt áo Lam

Vân, trỏ ngón tay, hạ thấp giọng, nói: "Coi chừng, tên mài dao kia ..."

Lam Vân dõi theo hắn ngón tay hắn, cô thấy một tên mài dao dạo đang

nghênh ngang quang gánh đi tới, tuổi tác y chừng tứ tuần, dáng mộc mạc,
giỏ bên trái chứa đầy những sọt tre vuông vức, giỏ bên kia dằn một khối đá
mài.

Lam Vân chưa hiểu ý, cô toan hỏi, Liên Hàng đã nhạy miệng nói: "Chả

phải một kẻ làm nghề mài dao kéo sao? Có cái gì đáng lo, đáng ngại đâu?"

Lạc Chi Dương giải thích: "Là vì cước bộ y có chỗ không đúng."

Lam Vân hỏi: "Không đúng chỗ nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.