LINH PHI KINH - Trang 1213

ngoài, họ có cảm tưởng hắn vừa độn thổ đến, từ dưới lòng đất, xông lên
giải cứu Diệp Linh Tô.

Thạch Xuyên đỡ Bặc Lưu dậy, gã này đã gần bất tỉnh, Thạch Xuyên

giận dữ pha lẫn buồn bực, y dòm dòm vào hai người Lạc, Diệp, nét mặt đầy
sát khí. Thu Đào nắm cổ tay Bặc Lưu, xem mạch y rồi bà thở hắt ra một
hơi, nói: "Thạch sư đệ, đừng loạn động, Bặc sư đệ không chết đâu. "

Bà nhanh chóng lấy ra kim châm, thuốc chữa thương, gọi Thủy Liên

Ảnh và hai cô tiểu tì, bảo họ cho Bặc Lưu uống thuốc, băng bó vết thương
cho y. Thạch Xuyên đứng cạnh đấy,luôn vung tay giậm chân, không giấu
vẻ cập rập lo lắng.

Lúc này Sở Không Sơn cũng đã ra khỏi trận địa, ông ta cười nhạt, hỏi:

"Vạn Thằng, tám bộ mất đi một bộ, bát cực chỉ còn bảy, cái trận ‘Chu Lưu
bát cực’ có coi như đã bị phá hay không?"

Vạn Thằng nhất thời im lặng, thực ra, nếu theo sát kế hoạch chương

pháp, đối thủ sẽ không có cách gì phá trận, chỉ vì Bặc Lưu đột nhiên nổi
lòng tham, muốn cướp đoạt Thanh Li, kết quả y bỏ dài lấy ngắn, khiến
Diệp Linh Tô có cơ hội đâm y trọng thương, như Sở Không Sơn nói, tám
cực thiếu mất một, "Chu Lưu bát cực trận " coi như hỏng.

Còn đang phiền não, ông chợt nghe Chu Liệt phản bác: "Điều Sở tiên

sinh nói đó không đúng, nếu không bị tiểu tử này ra tay, Diệp bang chủ là
không thể toàn thân rút lui. Bảo rằng chỉ hai người phá trận, bây giờ dôi ra
một người nữa, làm sao giải thích đây?"

Vạn Thằng nghe thế, ông tán thành ngay: "Không sai, không sai."

Sở Không Sơn một chút ngần ngừ, ông ta đưa mắt nhìn vào Lạc Chi

Dương, gã này sau một chớp loé trong đầu, hắn cả cười, nói rằng: "Theo tui
thấy, trận pháp dĩ nhiên bị phá, bên tụi tui cũng trái quy định, vậy toàn thể
mọi người coi như bình hoà, coi như ngang tay, được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.