LINH PHI KINH - Trang 1214

"Phi!", mặt hoa đỏ bừng bừng, Diệp Linh Tô trợn trừng cặp mắt, "Ai

một bên với ngươi?"

"À há! "Lạc Chi Dương hai tay dang rộng, "Tui với cô không cùng bên,

vậy tui là phe Tây Thành. Người của Tây Thành cứu cô, cô liền chối cãi ân
huệ đó của Tây Thành, lại còn muốn tiếp tục gây hấn Tây Thành, chính là
vong ân phụ nghĩa, mà ai vong ân phụ nghĩa, thì người đó là kẻ tiểu nhân
vô sỉ."

"Ngươi mới là tiểu nhân vô sỉ!", Diệp Linh Tô vừa bực tức vừa oán hận,

cô mỉa mai trở lại, Cho đến giờ, cô lúc nào cũng bình tĩnh trước mọi sự
việc, chỉ duy nhất vừa gặp tiểu tử này, cô đã lập tức mất kiên định, trận
cước đại loạn, mặt hoa ửng đỏ như chu sa, hai mắt hầu như toé lửa.

Tất cả Diêm chúng thấy cô hiển lộ dáng vẻ tiểu nữ nhân, họ tức thì đều

bị ngạc nhiên. Diệp Linh Tô tự giác thất thố, cô trấn định tinh thần, cúi đầu
suy nghĩ một chút, rồi đột nhiên nói: "Thôi được rồi, quỷ ba xạo, hừ, chỉ
cần ngươi ưng chịu ta một việc, ta sẽ thôi không so đo gì với Tây Thành
nữa."

Lạc Chi Dương cười cười, hỏi: "Việc gì? "

Diệp Linh Tô ngẩng cao đầu, giọng lạnh lùng: "Ta muốn ngươi vô làm

Tử Diêm sứ giả."

Câu nói vừa dứt, tất cả đều náo động, Lạc Chi Dương cũng ngẩn ngơ,

hắn gãi đầu gãi tai: "Diệp cô nương, Ngũ Diêm sứ giả không phải là làm
thuộc hạ tuỳ tùng cho cô hay sao? Tui mà buộc phải đi làm tuỳ tùng cho cô,
chẳng phải bị khuất tất dữ lắm sao?"

Diệp Linh Tô gằn giọng hừ một tiếng: "Nói vậy, ngươi không khứng

chịu? "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.