LINH PHI KINH - Trang 273

Thi Nam Đình lại hỏi: "Trương Thiên Ý cũng về chưa?" Dương Cảnh

ngu ngơ: "Trương sư huynh luôn luôn độc lai độc vãng, nếu có về, cũng
không đáp chung thuyền với mình đâu!" Thi Nam Đình nhíu mày trầm
ngâm, Dương Phong Lai lại hừ một tiếng, rổn rảng trách: "Dương Cảnh,
bọn nam đệ tử tụi bay càng ngày càng tệ, chèo thuyền là việc của đồ vai u
thịt bắp, sao lại để cho Tô nhI làm? Còn may đây đều là người trong cùng
một nhà, để người ngoài trông thấy, họ khi dễ Đông Đảo mình thiếu nam
nhân!"

Dương Cảnh vẻ mặt xấu hổ, cô gái cười khúc khích, thanh âm như ngọc

reo: "Dương sư thúc, ngài đừng trách cứ Dương sư huynh, tiểu điệt ở mãi
trên thuyền lớn thấy phát ngán, đã bắt mấy huynh ấy nhường cho điệt nữ
chèo thuyền đấy. Mà cũng nói thêm, lâu không gặp ba vị thúc bá, điệt nữ
cũng thấy nhớ, gặp sớm một khắc cũng hay."

Mọi người cùng cười rộ, Dương Phong Lai lại sẳng giọng :"Nha đầu

kia, vẫn là cứ táo bạo, lỗ mãng, sóng to, gió lớn, rủi rơi xuống biển sâu thì
làm sao bây giờ?"

Cô gái cười: "Rơi xuống càng hay, tiểu nữ vốn thích lặn sâu dưới biển,

chỉ là mấy sư huynh đều ngăn cản, không cho!" Dương Phong Lai thở dài
sườn sượt: "Nha đầu bướng bỉnh, nha đầu lí lắc, ta không hiểu sẽ gả được
mi cho ai đây!"

"Dương tôn chủ nói sai rồi!", Minh Đấu cười, "Với dung mạo Tô nhi,

bọn con trai đến cầu hôn còn không chen nhau đến nỗi sập hàng rào, đổ
cổng ngõ ra ư?" Mọi người cười vang, Dương Cảnh vừa cười, vừa lén nhìn
cô gái, khuôn mặt tuấn tú của y thoáng ửng hồng.

Cô gái cười gằn một tiếng, đột nhiên nói: "Ai nói ta phải lấy chồng? Ta

là không có lấy chồng, ta ở vậy một thân một mình suốt đời!" Dương
Phong Lai cười: "Nha đầu dữ lại còn nói xàm, con gái không lấy chồng thì
làm cái gì?" Cô gái lớn tiếng: "Con trai làm cái gì, thì ta làm cái đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.