LINH PHI KINH - Trang 30

tới ngõ nhỏ đằng sau phường hát, trong ngõ có một thân đại thụ lâu đời, tán
như cái lọng, chắc đã từng được che cho Tạ An nghỉ chân hóng mát, từng
được nhòm lom lom xuống chiếu bạc của Lưu Kí Nô.

Hai gã thoăn thoắt leo lên cây, ngồi ở chạc ba, trông vào sân khấu rõ

mồn một.

Nhìn những đầu người đen nhức dưới sân, Giang Tiểu Lưu khoái chí

chưởi khẽ:

– Lũ cẩu trệ này, tưởng có tiền xem kịch là ghê lắm à? Hứ, ta xả một vòi

nước đái xuống dìm chết hết chúng mày bây giờ.

Lạc Chi Dương bật cười:

– Giang Tiểu Lưu thủy yểm thất quân. Hay đấy!

– Không dám! – Giang Tiểu Lưu điệu bộ phẩy tay – Thủy yểm thất

quân là của Quan lão gia, ài, ta vẫn kém lão gia một bậc.

Lạc Chi Dương cười, đưa mắt nhìn xuống phường hát. Trên sân khấu

lúc này là Quan Công mặt đỏ râu dài, trường đao múa vun vút như lưu
quang cổn tuyết, bộ râu của phó tướng Chu Thương đứng bên cũng bị đao
phong quạt bay tung lên, càng xem càng đặc sắc, đám đông bên dưới rộ lên
khen ngợi.

Giang Tiểu Lưu mặt mày hơn hớn, huých Lạc Chi Dương bảo khẽ:

– Ta đoán thanh đao kia bằng giấy bồi, chứ đao thật của Quan lão gia

nặng tám mươi mốt cân, phàm nhân nào vũ động cho nổi?

Lạc Chi Dương nói:

– Đao thật đao giả, cho người ta chém thử một nhát chả phải sẽ biết hay

sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.