LINH PHI KINH - Trang 335

Vân Thường tức giận, y đang định mở miệng phản bác, chợt nghe Vân

Hư bảo: "Lạc Chi Dương, ta coi bộ dáng mi không phù hợp để làm người
trong môn pháita, bắt mi làm đệ tử Đông Đảo, có lẽ sẽ thực sự khuất tất mi
nhiều "

Lạc Chi Dương sửng sốt, hắn cảm giác chua xót trong lòng, đầu óc bỗng

ngập tràn ý ngạo mạn, hắn cười cười, buông lời đáp trả: "Được thôi, đảo
vương thấy tui không hợp, để tui đi phứt cho xong"

Giang Tiểu Lưu vừa nghe được, y hoảng hồn, nghĩ thầm' mày đi rồi, tao

ở lại đây làm gì?'

Y còn chưa kịp phản ứng, đã nghe Vân Hư phán tiếp: "Đâu có dễ như

vậy được! Đông Đảo này chẳng phải chỗ ai muốn tới thì tới, muốn đi thì đi
đâu! Đã đến đây rồi, không làm đệ tử thì sung vào làm phu phen trên đảo,
không có sự chấp thuận của bản vương, suốt đời không được ra khỏi đảo
nửa bước."Lạc Chi Dương nghe ông ta nói vậy, hắn tối tăm mặt mày, thấy
đầu óc lùng bùng, hắn sớm biết lẽ ra không nên đến cái chỗ Đông Đảo này,
giờ đây, bị cầm chân tại đảo, đâu có khác gì đi tù? Trong lòng tràn trề hối
hận lẫn khích động, hắn đâm ra ngơ ngẩn, Minh Đẩu thấy thế, lão vui
sướng điên người, hả họng la: "Nghe rõ chưa? Xú tiểu tử, còn không mau
cút xuống."

Lạc Chi Dương lẳng lặng lui bước, đôi mắt thất thần ngó xuống đất,

lòng dạ rối bời, chung quanh, ai nói gì, hắn quá nửa nghe mà như điếc.

"Tô nhi." Vân Hư lại gọi to, Diệp Linh Tô chậm rãi bước ra khỏi hàng,

khom người hành lễ.

"Ngươi đã biết tội chưa?" ánh mắt nghiêm khắc của Vân Hư dán vào

khuôn mặt cô gái.

Diệp Linh Tô đáp: "Đồ nhi không hiểu sư phụ muốn nói gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.