LINH PHI KINH - Trang 461

Diệp Linh Tô nhìn biển, cô không trả lời. Lại nghe Vân Thường nói

tiếp: "Lần Ngao Đầu Luận Kiếm này, nếu huynh không chiếm khôi nguyên,
phụ thân nhất định sẽ thất vọng. Nếu muội cũng tham dự, hai ta khó tránh
phải đụng độ nhau, thì huynh làm sao đây?"

Nói đến đấy, giọng Vân Thường nhỏ nhẹ, "Linh Tô, huynh thật chẳng

muốn phải giao đấu với muội". Hắn gọi thẳng tên cô, giọng mềm mỏng
khẩn khoản.

Diệp Linh Tô ngây người, bất động, đột nhiên cô buồn bã nói: "Huynh

chẳng nên lo lắng quá, nếu huynh và muội phải đả đấu cùng nhau, huynh
cứ hết sức mà làm, dù thắng, dù bại, muội tuyệt không oán trách gì huynh
hết."

Vân Thường trầm mặc một chút, hắn lớn giọng: "Linh Tô, muội là một

cô gái sẽ xuất giá, tương lai, giúp chồng dạy con mới là phải, võ công muội
luyện cho cao hơn, rồi ra dùng vào việc gì?"

"Cô gái xuất giá?", Diệp Linh Tô gằn giọng, "Ai nói nữ nhân thì cứ phải

giúp chồng dạy con?"

"Cái đó...", mặt Vân Thường thoáng ngượng ngùng, "Từ xưa, thánh

nhân đều dạy thế cả, thân làm gái, phải giữ tam tòng tứ đức, chẳng nên sính
cường tranh thắng. Linh Tô, muội cái gì cũng tốt hết, duy chỉ ... ôi, duy chỉ
có cứng rắn mạnh mẽ chút đỉnh thôi."

Diệp Linh Tô trố mắt vào y, nét lạnh lẽo ẩn hiện trong khóe mắt: "Đại

sư huynh, huynh hãy cứ tự lo cho thân mình thì hơn, muội cứng, muội
mạnh, mắc mớ gì tới huynh đâu?"

Vân Thường mặt đỏ bừng, y chiếu ánh mắt thẳng vào cô, lớn tiếng nói:

"Linh Tô, hai ta lớn lên bên nhau, muội còn chưa hiểu lòng huynh sao? Sau
kỳ Ngao Đầu Luận Kiếm này, mặc phụ thân chịu hay không chịu, huynh
nhất đinh phải lấy muội làm vợ"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.