LINH PHI KINH - Trang 463

Lạc Chi Dương cảm giác ù tai, quả nhiên không ngoài hắn ước đoán,

thuốc trị thương ngày đó chính thực do Diệp Linh Tô đưa tới. Diệp Linh Tô
dòm Vân Thường, đỏ mặt tía tai, cô gắng gượng hỏi: "Huynh ... huynh đã
rình rập, theo dõi muội?"

Mặt Vân Thường thoáng ửng hồng, y lắp bắp: "Đấy là huynh tình cờ

thấy thôi."

Diệp Linh Tô lồng ngực phập phồng, giọng cô ràn rạn: "Chả hiểu vì sao,

muội chỉ thấy hắn thật đáng thương..."

"Còn cái động Yến Tử kia thì sao", Vân Thường lớn tiếng, "Muội cùng

hắn làm cái gì trong động Yến Tử ..." Y còn chưa dứt lời, Diệp Linh Tô
vung tay tát vào mặt y. Mặt cô tái mét, toàn thân run rẩy, tấm khăn che mặt
lay động mạnh, lệ trong suốt loe lóe nơi đáy mắt.

Lạc Chi Dương thấy bất bình, hắn dự định, nếu Vân Thường phản kích,

hắn sẽ vất bỏ tất cả, sẽ nhào ra. Nhưng chỉ thấy mặt Vân Thường hết tái
xanh lại đỏ ửng, y ngớ người ra một lúc, rồi quay mình, y đi lên phía trên.

Lạc Chi Dương nhẹ nhõm thở ra, khi thấy Diệp Linh Tô dõi ánh mắt ra

khơi, thần tình mô hồ mờ mịt, trong lòng hắn bỗng hực lên, hắn tự nhủ, cô
bị người ta chê cười, toàn tại chính mình gây nên, hắn định tìm cách nào
cho thật tốt đẹp để giúp cô nguôi ngoai.

Còn đang xoay chuyển ý nghĩ đó, hắn chợt nghe 'soạt' một tiếng, tay

Diệp Linh Tô đang cầm một thanh nhuyễn kiếm, thon dài, sắc bén. Trong
ánh phản chiếu loe lóe từ lưỡi kiếm, thấy có dầy đặc những hoa văn kỳ lạ.
Chỉ có điều, mũi kiếm gẫy đứt mất một khúc, như bạch ngọc mang tì vết,
thật sự có chút tiếc nuối.

Cô gái tập trung ánh mắt vào trường kiếm, cô nhẹ nhàng xoay người,

đối mặt với thái dương đang lên, cô bắt đầu múa kiếm.Eo lưng cô thanh
mảnh, ánh kiếm trong như nước hồ thu, thân hình cô nhẹ nhàng bung lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.