LINH PHI KINH - Trang 513

Vân Hư lạnh lùng đáp: "Ta với nó đà có giao hẹn trước, ta thua, sẽ để nó

mặc tình ra đi, nếu nó thua, phải để ta chặt hai tay, móc hai mắt."

Ông ta ngừng một chút, mặt có nét châm chọc, "Lão đạo sĩ, thế này này,

ta thể tình cái sự hạ mình xin xỏ của ngươi, chỉ cần do chính ngươi phế đi
hai mắt, hai tay nó, chuyện này ta sẽ thôi không tra xét gì thêm nữa"

Hàng mi trắng cuả Tịch Ứng Chân dựng đứng lên, sắc mặt thoáng nét

giận dữ, ông cười nhạt, bảo: "Họ Vân kia, ngươi chớ khá khinh người quá
đáng."

Vân Hư tiến tới một bước, cười gằn, hỏi: "Ta khinh ngươi thì ngươi làm

gì ta?"

Tịch Ứng Chân hừ một tiếng, ông thò tay, nắm cổ tay Lạc Chi Dương,

khẽ nắn một cái, chỉnh lại khớp xương vào đúng chỗ, rồi ông xoay mình,
tiến lại gần, cất cao giọng, nói: "Vân Hư, ở động Yến Tử, ngươi ma mãnh
giở trò lừa bịp mà thắng cuộc, có thể nói là thắng không anh hùng, hôm
nay, bần đạo bất tài, cũng muốn thỉnh giáo ngươi vài chiêu kiếm thuật."

Vân Hư gật đầu nói: "Ta cũng sớm có cái ý này, ngươi ta, hai phái cùng

nguồn gốc, khác chi lưu, cùng giương danh với hậu thế, hôm nay, đúng dịp,
mình thử một lần, xem ai mới giữ chính tông kiếm ý của họ Công Dương."

Tịch Ứng Chân cười cười, ông vừa một cái xoay mình, đã lui nhanh ra

sau đến cạnh một gã đệ tử Đông Đảo, nghe rẻng một tiếng, rút phắt lấy
trường kiếm gã ta đeo bên hông, thoắt một cái, đã nhoáng mình trở về chỗ
cũ. Cái đến và đi này nhanh không thể tả, tên đệ tử kia ngơ ngác đứng lì tại
chỗ, đờ đẫn tựa một pho tượng đất sứ.

Lão đạo sĩ búng một ngón tay vô thân kiếm, cười một tràng dài, cả tiếng

đáp: "Cái chuyện truyền lại có chính tông hay không, vốn dĩ vô thường,
bần đạo cũng không coi vào đâu, thế nhưng, nếu ta thắng, lại sẽ như thế
nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.