LINH PHI KINH - Trang 522

Xung đại sư cười nhạt, lão lớn giọng: "Ta được Thích tiên sinh nhờ đoạt

lại chức đảo chủ cho ông ấy."

Lão nói vừa dứt lời, tiếng chửi bới ầm ầm nổ ra từ đám đông, người thì

la lớn: "Giặc trọc chết bầm, nói khoe khoang không biết ngượng miệng!"
Có kẻ mắng: "Hòa thượng không chịu ở trong chùa miếu lo chuyện kinh
kệ, lại chạy đến đây thả rắm!" Có người khác đế vô thêm: "Ngươi mà biết
cái quái gì, cái này kêu là hắn nhớ trần tục, động lòng phàm." Có kẻ bác đi:
"Câu nói đó thiệt chẳng đúng, chỉ có ni cô mới động lòng phàm, hắn là một
tên đại hòa thượng, động lòng cái gì phàm tục?" Kẻ đề xướng vụ động lòng
này cãi: "Ngươi có chỗ không rõ, ni cô nhớ trần tục, nhiều lắm thì làm
chuyện thương luân bại lý, hòa thượng mà động lòng phàm, còn không
bằng loài heo, loài chó kia..."

Mọi người miệng lưỡi rủa xả ác độc, Xung đại sư làm như người điếc,

lão cứ cười cười hi ha, nét mặt chẳng chút thay đổi, Vân Hư ngăn chặn vụ
chửi bới lại xong, ông nghiêm mặt, nói: "Xung đại sư, ngươi là người Kim
Cương môn, ta là đệ tử Đông Đảo, xưa giờ hai bên nước sông không phạm
vô nước giếng, Ngao Đầu luận kiếm là việc nội bộ Đông Đảo ta, quyết
không để người khác nhúng tay vào, thảng hoặc ta xen vô chuyện chọn lựa
truyền nhân của quý phái, bảo lệnh sư đừng thu ngươi làm đồ đệ, thì ngươi
nghĩ sao?"

Xung đại sư vẫn cứ cười cười, nói: "Phật dạy chúng sinh bình đẳng,

chẳng kể gì trong hay ngoài, đảo vương nếu muốn nhúng tay vô việc bổn
môn, chỉ cần hợp tình hợp lý, bần tăng cũng không có gì để nói hết."

Vân Hư giận dữ, nhưng ông lại cười, đáp: "Nói vậy, đại sư xen vô

chuyện bản đảo, tức là hợp tình hợp lý?"

" Không sai!", bạch y tăng cười ruồi, ánh mắt lão sắc như nước, "Nếu

Vân đảo vương không muốn thân bại danh liệt, tốt nhất nên nhanh chóng
rút lui, kịp thời từ bỏ ngôi vị, bằng không thể nào cũng sẽ hối hận."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.