LINH PHI KINH - Trang 605

"Đúng thế," Thi Nam Đình cũng nói, "Thiên lí tuần hoàn, báo ứng

không sai, Đồng sư huynh trở lại làm tôn chủ, đúng là ông trời còn giữ
công đạo cho huynh. Ta cùng lão Dương tuyệt không dị nghị, ta nghĩ Hoa
đại đảo vương cũng sẽ không khước từ."

Đồng Diệu lòng kích động, ông ta gượng cười, lắc đầu. Lúc này đệ tử

phái đi tìm kiếm Vân Thường đã trở về. báo cáo rằng tìm khắp khu Dương
Quỷ Tử mà không ra tung tích Vân Thường. Thi Nam Đình xua tay, thở
dài: "Bằng vào thân thủ nó, nếu nó muốn xa lánh, chẳng ai tìm thấy được
nó đâu"

Mọi người im lặng, bố đẻ có con rơi, bức chết mẹ đẻ ra mình, người sư

muội mê đắm biến thành em ruột, chịu những biến động bi thảm long trời
lở đất, Vân Thường ắt nổi giận, hận đời, không muốn gặp lại ai khác, cũng
là điều nằm trong dự kiến.

Đang nghĩ ngợi, Diệp Linh Tô bưng hộp thuốc thướt tha bước vào. Cô

cúi mình chào và nói với Tịch Ứng Chân: "Hoa di bảo tiểu nữ đem thuốc
về trước, rồi vào động "Quy Tàng" tìm kiếm bản sao ‘Nghịch Dương chỉ’,
sẽ đem về ngay cho chân nhân khi tìm thấy nó"

Tịch Ứng Chân gật đầu nói: "Mất công bà ấy quá."

Dương, Thi hai tôn nội thương khá nặng, họ dùng thuốc xong bèn đi

nghỉ. Diệp Linh Tô đi phân phát thuốc, cô đến trước Lạc Chi Dương, miệng
nhỏ nhắn chúm chím , đưa cho hắn một lọ thuốc. Lạc Chi Dương mỉm
cười, hắn đột nhiên hạ giọng, nói nhỏ: "Ơn đức Bổ Vân Tục Nguyệt là
không thể nào quên."

Diệp Linh Tô nghe hắn, cô bỗng run rẩy, suýt đánh rơi cái lọ, cô đỏ mặt

tía tai, hung hăng lườm nguýt Lạc Chi Dương, rồi quay mình đi như chạy.

Lạc Chi Dương trên người nhiều chỗ ngoại thương, khi bôi thuốc bột

vào, hắn cảm giác êm dịu mát rượi, chỉ một thoáng, vết thương đã cầm máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.