nghiên cứu có thể xem được những gì diễn ra chỉ trong nửa giây. Bây
giờ chúng tôi có thể thấy được thứ không thể nhìn kịp trong thời gian
thực. Đầu tiên, đôi ủng dã chiến bị ép bẹp, thấy rõ các mặt bị rách
tung. Ngón trỏ nẩy lên khỏi vị trí đặt trên đùi, như thể tử thi sắp đưa ra
ý kiến vậy. Phần đùi dưới bị kéo dãn và bật lên. Đầu gục xuống và
cánh tay bắn ra như động tác vung tay của một vận động viên sắp vượt
rào. Coates tua ngược lại đoạn phim và bảo tôi để ý kỹ phần cột sống.
Khi năng lượng từ vụ nổ truyền qua mặt ghế, phần xương chậu của tử
thi bị đẩy lên cao, ép ngắn phần thân trên và kéo dãn phần bụng ục
ịch. Một vụ nổ dưới gầm xe có thể nén xương sống của một binh sĩ
ngồi trong xe một đoạn cỡ 6 cm. Vì thế, không có gì lạ khi các chấn
thương và đau đớn ở phần lưng rất thường xảy ra.
Đoạn phim được quay chậm ở tốc độ này (và với trang phục tử thi
đang mặc), chúng tôi như đang xem một vũ điệu hiện đại vậy. Các
chân tay kéo dãn uyển chuyển và đẹp mắt chứ không có chút gì bạo
lực hoặc thô thiển. Nhưng theo thời gian thực, các lực làm chân tay di
chuyển cực nhanh đến mức các mô của cơ thể không thể theo kịp. Cơ
dãn, dây chằng rách, xương có thể gãy. Giống như một miếng sáp nặn
Silly Putty bị kéo vậy. Nếu kéo từ từ, nó có thể dãn dài ra cả phòng.
Giật nhanh, nó sẽ đứt phựt làm đôi. Tương tự như vậy, các dạng mô
khác nhau của cơ thể có thể chịu được mức căng khác nhau. Với lực
tác động của các vụ nổ thử nghiệm, có loại mô cơ có thể dãn thêm một
đoạn bằng một phần năm chiều dài của nó mà không rách, còn loại
khác cùng lắm chỉ có thể dãn được thêm 5%. Hệ thống WIAMan sau
đó sẽ được điều chỉnh lại để có thể chỉ rõ những sự khác nhau này và
phỏng đoán các hậu quả xảy ra.
Chất lượng cuộc sống lâu dài của một binh sĩ hay lính Thủy quân
Lục chiến là một vấn đề được quan tâm tương đối gần đây. Trước kia,
bản thân những người chỉ huy chỉ quan tâm đến khả năng thực
hiện/không thực hiện được nhiệm vụ: Liệu những chấn thương có
khiến anh ta không hoàn thành được nhiệm vụ? Có phải chúng ta vừa