LỠ HẸN MÙA THU - Trang 107

Ngước nhìn Phong, Tuấn Kiên trầm giọng:

" Chú không cần đưa anh ra sân bay đâu, anh đi taxi được rồi. Anh đang

lo thằng cu ở nhà không biết nên gửi cho ai. Đang tính nhờ cô giáo thằng
bé trông dùm nhưng sợ bất tiện..."

" Vậy anh để thằng bé qua chỗ em. Đảm bảo là sếp cứ an tâm đi ạ."

Nhếch môi cười, Tuấn Kiên hỏi lại:

" Vậy có được không?"

" Dạ được. Không lẽ anh không tin tưởng vào em?"

" Oh không, anh sợ chú còn bận nhiều chuyện ngoài giờ công sở. Nếu

giao thằng nhỏ cho chú thì còn gì bằng. Hay là thế này đi, chú qua nhà anh
vài bữa với thằng nhỏ cho tiện."

" Vâng. Em xin nghe theo anh sắp xếp."

Từng hàng cây nghiêng ngả trong cơn mưa nặng hạt, gió táp mạnh khiến

mưa càng thêm ướt át, ánh mắt những đứa trẻ chỉ biết run rẩy, đứng trước
thềm mong ngóng ba mẹ tới đón mình. Đứng cạnh các con, Quỳnh Trang
đưa mắt nhìn về từng chiếc xe quặt lái về trường học. Người đón đưa cứ
đông dần cho đến khi chỉ còn mình cô và Bem ở lại. Những ngón tay mũm
mĩm của cu cậu bám lấy bàn tay cô giáo, giọng Bem không giấu được âu
lo:

" Sao ba con vẫn chưa tới vậy cô? Con sợ lắm..."

Cố gọi cho Tuấn Kiên nhưng toàn báo thuê bao không liên lạc được,

Quỳnh Trang cảm giác như trái tim bị gò ép, một sức nặng vô hình đè chặt
lên đó tự lúc nào. Cô ngồi xuống và ôm Bem vào lòng, giọng cô dỗ dành:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.