LỠ HẸN MÙA THU - Trang 148

" Cảm ơn em. Vợ chồng em còn ở lại Hà Nội lâu không? Anh muốn mời

hai người dùng cơm. Kỳ thực, những năm qua chồng em luôn về Sing thăm
hỏi ba mẹ anh khiến anh ngại quá. Đó là điều mà anh còn chẳng thể làm
thường xuyên được. Anh ấy thật là chu đáo!"

" Vĩnh Khang ạ?"

" Lẽ nào em còn ông chồng nào khác hay sao?"

" Dạ không, nhưng những chuyện đó anh ấy không hề cho em biết!"

" Xem ra chuyện em không biết còn nhiều lắm. Em cần về điều tra ngay

xem còn chuyện gì mà anh ấy giấu em hay không nhé?"

Cô khẽ cười trước những gì Tuấn Kiên vừa nói, có lẽ anh cũng như bao

người khác đều vẫn nghĩ cô và Vĩnh Khang vốn dĩ là một đôi vợ chồng
hạnh phúc bên nhau. Như chợt nhớ ra điều gì đó, Bảo Trân gượng hỏi anh:

" Ba năm qua anh vẫn luôn ở lại thành phố này sao?"

" Đúng rồi em. Anh muốn chờ Tuấn Phan lớn hơn một chút rồi mới

chuyển về bên kia. Dù sao cũng phải để thằng bé có chút hồi ức về quê
hương chứ!"

" Vậy chuyện cả đời của anh thì tính sao?"

" Chuyện đó không thể vội được mà em! Anh nghĩ bạn gái mình cần thời

gian và anh cũng cần phải chuẩn bị thật vững vàng để có thể trở thành
người đàn ông cả đời của ai đó..."

Cô nhấp môi tách cafe rồi nhìn anh, anh cũng nhìn cô cười_nụ cười trìu

mến. Nhẹ nhàng và dịu dàng, cô ngỏ lời:

" Vợ chồng em nhất định sẽ tới thăm anh. Mong rằng lúc đó được gặp cả

người bạn gái may mắn mà anh vừa nhắc đến."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.