LỠ HẸN MÙA THU - Trang 172

" Uh. Mình mới về nước không lâu. Su giờ đã 3 tuổi rồi, con bé đáng yêu

và giống anh ấy như hai giọt nước."

" Chị đã vất vả quá rồi! Chỉ cần chị và cháu bình an, ở nơi đó anh ấy

cũng yên lòng."

Bảo Trân cười buồn, cô gái trước mặt cô năm nào nay cũng thay đổi

nhiều quá. Nếu cô đoán không nhầm thì đây chính là mối tình đầu mà Hữu
Thiện từng ấp ôm khi còn trẻ. Sau Ngọc Minh là một cô gái khác có gương
mặt hao tựa giống nhau. Có lẽ họ khác, cô khác. Kiếp trước anh mắc nợ họ
còn cô nợ anh mối ân tình quá lớn nên kiếp này cô phải dốc lòng trả anh
ngay cả khi anh không còn. Mọi chuyện đã là dĩ vãng cứ nghĩ lại lại thêm
rầu.

Quốc Phong gập lại bản vẽ rồi khéo đùa Tuấn Kiên:

" Em xin phép. Anh nhanh lên không người đẹp lại đợi lâu..."

Tuấn Kiên bật cười:

" Đúng là người đẹp thật, tiếc là không phải của mình. Chuyện cô giáo

của Bem chú nhớ phải tấn công thật mạnh vào đấy. Chúc may mắn."

Nói rồi hai người đều đồng loạt bước ra, Quốc Phong đi thẳng về thang

máy còn Tuấn Kiên bước sang phòng chờ, giọng anh thiết tha trìu mến:

" Anh xin lỗi vì đã khiến em chờ..."

Ngọc Minh biết ý vội đứng dậy cáo lui còn Tuấn Kiên ngồi xuống lắng

nghe Bảo Trân đáp lời:

" Em rất tiếc vì lời hẹn tối qua chắc không thành rồi. Em đến đây để chào

anh, chắc em sẽ về bên kia sớm hơn dự định."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.