LỠ HẸN MÙA THU - Trang 54

Chương 6: .

CHƯƠNG

6

phan.

P

hải có bao nhiêu tuyệt vọng mới khiến một người muốn quên đi sự sống

của chính bản thân mình? Chỉ là một vết sẹo nhưng đã khiến Tuấn Kiên tự
đặt ra biết bao điều nghi vấn. Anh hiểu, ai trong đời rồi cũng có cho mình
đôi ba lần nhận về thương đau nhưng chỉ có những vết thương lòng rất sâu
mới khiến người ta không còn thiết tha tồn tại. Hay chăng, đó chỉ là phút
giây nông nổi của tuổi trẻ khi lâm vào bế tắc? Là khi người đó muốn vùng
ra khỏi sự sống để chạy trốn hiện thực tàn khốc với ước mong tìm thấy một
thế giới khác tốt đẹp hơn? Thật dại khờ! Nhưng đi qua những lần ngã thì
người ta mới có thể đứng lên cũng như nếm hết dư vị của dại khờ mới
khiến bản thân trở nên mạnh mẽ. Anh biết, Thanh Giang chính là người
như vậy! Đôi lần thoáng qua, vẻ bề ngoài của cô sẽ dễ khiến người ta lầm
tưởng rằng cô gái ấy mong manh, yếu đuối nhưng đôi mắt đen của Thanh
Giang ngay cả khi cười cũng vô cùng tĩnh lặng. Nếu hỏi anh cảm nhận gì
khi nhìn sâu vào đôi mắt ấy. Anh chỉ có thể dùng một từ, một từ duy nhất: "
Đau."

Thanh Giang về tới văn phòng khi thời gian đã chuyển giờ chiều, ánh

mắt của Tuấn Kiên lúc tiễn cô có vài phần khó hiểu. Cô biết anh là người
từng trải, là bậc thầy trong giao tiếp. Anh rất thông minh khi giấu đi cái tôi
của bản thân để đề cao cái tôi của người đối diện. Ông trời thường không
cho ai quá nhiều nhưng ở Tuấn Kiên cô nhận thấy hình như ông trời có
phần ưu ái? Hoặc là cô đã sai ở một chi tiết nào đó? Khẽ lắc đầu, dù sao thì
ngoài công việc cô không muốn biết điều gì thêm nữa. Bởi khi một người
phụ nữ muốn hiểu một người đàn ông nghĩa là lúc đó cô ấy đã thật sự đặt vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.