LỠ HẸN MÙA THU - Trang 57

" Còn chuyện gì nữa không? Không phải em đang muốn đứng ở đây để

chọc giận chị chứ?"

" Ối. Không, em chỉ muốn quan tâm chị thôi. Lần sau nếu chị có đi gặp

giám đốc JGC thì chiếu cố cho em đi cùng nhá."

Ngẩng đầu nhìn Thuỳ Dương, Thanh Giang lãnh đạm trả lời:

" Em về sửa lại kế hoạch cho chị đi, lật qua đã thấy sai một đống rồi.

Còn nữa...mơ mộng ít thôi, giám đốc JGC là ai chứ? Một người như anh ta
chắc chẳng sợ gì chỉ sợ phụ nữ cạnh mình quá nhiều, sợ tới phát phiền ấy
chứ."

" Kệ chứ. Em chẳng quan tâm! Anh ấy có địa vị, có nhà, có xe lại còn trẻ

và đẹp trai nên đào hoa cũng là chuyện bình thường. Với những người như
thế cứ mắt nhắm mắt mở rồi cũng sẽ trôi qua, quan trọng nhất là gì chị biết
không? Là tiền! Cứ nắm được tiền sẽ chẳng còn phải sợ gì nữa."

Thanh Giang bật cười, cô không muốn đưa ra lời nhận xét về Tuấn Kiên

khi mà cô mới gặp anh hai lần và câu chuyện xoay quanh chủ yếu bàn về
công việc. Trong ruột táo vẫn thường có sâu, ai biết được quả táo sẽ thối
lúc nào không biết? Vì vậy cô tin phàm là con người sẽ có mặt tốt và mặt
xấu, quan trọng là cái xấu biết giấu đi còn cái tốt làm bình phong che chắn
bên ngoài.

Sau lần gặp đó phải mất tới một tuần sau Thanh Giang mới gặp lại Tuấn

Kiên. Hôm đó cô mang bản vẽ tới văn phòng gửi trả anh thì mới được thư
ký cho biết anh đang bệnh nên chuyển hết việc về nhà. Là cô vô tâm , lẽ ra
cô phải gọi điện báo trước nhưng ai mà ngờ được một người đang khoẻ lại
phải ở lì một chỗ. Thở dài, cô đành phải cất công đi ngược đường tới nhà
anh như đã hẹn.

Mở cửa cho cô là một bác sĩ nam, anh ta lặng yên nhìn cô dò hỏi còn cô

cũng cố gắng kiệm lời. Có chút không thoải mái nhưng Thanh Giang cắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.