LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 116

Ngoài chiều cao và dáng người xêm xêm, hai cha con Ted trông
không giống nhau lắm. Ted có đôi mắt màu hổ phách trong khi
mắt Dallie có màu xanh hoàn hảo, không hề bị phủ mờ bởi dấu
ấn thời gian. Trong khi Ted có nhiều góc cạnh thì các đường nét
của Dallie lại khá thanh thoát. Khuôn miệng của ông đầy đặn
hơn của người con trai, gần như đậm nữ tính, và nhìn nghiêng
trông ông ôn hòa hơn, tuy nhiên cả hai đều toát lên nét hấp dẫn
chết người, và nhìn vào những sải chân ung dung cùng dáng vẻ
tự tin của họ, chẳng người nào có thể không nhận ra họ chính là
hai cha con.

Từ trong một căn phòng mà cô vừa được biết là phòng dụng cụ,
một người đàn ông có mái tóc hoa râm buộc đuôi ngựa, mắt nhỏ
và cái mũi tẹt quá khổ bước ra ngoài. Người này chỉ có thể là
Skeet Cooper, theo lời Mark chính là bạn thân và caddy trọn đời
của Dallie Beaudine. Trong lúc Mark rảo bước về phía nhóm của
Ted, cô cúi đầu, quỳ một chân xuống, giả vờ buộc dây giày.
“Chào các quý ngài,” cô nghe Mark nói. “Ngài Skipjack, hôm nay
tôi sẽ làm caddy cho ngài. Tôi nghe nói ngài chơi khá giỏi, và tôi
rất nóng lòng được quan sát ngài chơi.”

Cho tới tận giờ phút này, cô vẫn chưa suy nghĩ sâu xa đủ mức để
đoán định chính xác Mark sẽ chỉ định cô phục vụ người chơi
nào.

Lenny, caddy ghét bắp cải trộn, thong thả bước tới. Ông ta người
tầm thước, phong trần, hàm răng cái còn cái mất. Nhấc một
trong những túi golf khổng lồ được đặt dựa vào giá để túi, ông ta
vắt nó ngang vai như thể nó chỉ là một cái áo khoác mùa hè và
thẳng tiến tới chỗ Kenny Traveler.

Thế này thì thành ra chỉ còn lại... Nhưng tất nhiên cô sẽ phải
làm caddy cho Ted rồi. Khi cuộc đời vẫn đang tuột dốc không
phanh như thế này thì cô còn có thể trông mong gì khác nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.