LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 136

vào trong lòng bàn tay cô, rồi khép các ngón tay cô lại quanh nó.
“Đừng suy nghĩ nhiều quá, Meg ạ. Cô đã làm hết sức rồi.”

“Cảm ơn.” Cô đã quên mất cô đang phải đối phó với một vị
thánh.

Spencer Skipjack bước đến phía sau cô, đặt bàn tay lên xoa xoa
lưng cô. Theo cái cách khiến cô rùng cả mình. “Cô Meg này, Ted
và bạn bè cậu ấy đang mời tôi đi ăn tối nay. Tôi sẽ rất vinh hạnh
nếu cô làm bạn hẹn của tôi.”

“Chúa ôi, tôi rất muốn, nhưng...”

“Cô ấy sẽ thích lắm đấy,” Ted nói. “Phải không Meg?”

“Nói chung là đúng vậy, nhưng...”

“Đừng xấu hổ. Chúng tôi sẽ đón cô lúc bảy giờ. Nhà Meg đang ở
khó tìm lắm, vậy nên tôi sẽ lái xe đến đón cô ấy.” Anh nhìn cô
chằm chằm, và ánh mắt anh truyền tải một thông điệp rõ ràng
rằng nếu không hợp tác thì cô liệu mà đi tìm nhà mới đi. Cô
nuốt nước bọt. “Trang phục thường được chứ?”

“Càng thường càng tốt,” anh nói.

Khi mọi người đã đi, cô nghĩ đến mặt tệ hại của việc hẹn hò với
một gã huênh hoang khoác lác có cái tôi quá lớn mà trên thực tế
lại già ngang với cha cô. Chỉ riêng chuyện đó đã đủ tệ lắm rồi,
nhưng đáng nản hơn nữa là mỗi một cử động đều sẽ bị Ted theo
dõi sát sao.

Cô xoa bóp bả vai đau nhức rồi duỗi ngón tay kiểm tra món tiền
boa cô nhận được nhờ tiêu tốn bốn tiếng rưỡi đồng hồ vác theo
trên dưới mộc trăm cân gậy golf hết leo lên lại leo xuống đồi
dưới mặt trời Texas như thiêu như đốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.