LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 138

“Suýt nữa đã thành công rồi đấy chứ. Tối đó bà ấy chẳng khác
nào con mèo hoang, tôi có thể nói với các vị như vậy,” Skeet nói.
“Tôi và vợ cũ của Dallie không tài nào ngăn cản vụ ẩu đả đó
được.”

“Chuyện không giống như người ta vẫn kể lại đâu,” Dallie nói.

“Chuyện đúng y sì như người ta vẫn kể lại đấy,” Kenny nhét điện
thoại di động vào túi sau khi đã kiểm tra tình hình vợ xong xuôi.

“Sao cậu biết chứ?” Dallie càu nhàu. “Hồi đó cậu mới chỉ là một
thằng nhóc, và thậm chí cậu còn chẳng có ở đó. Thêm nữa, cuộc
đời cậu cũng đã gắn liền với bãi đỗ xe Roustabout còn gì. Giống
như cái đêm Công nương Emma tức giận với cậu và lấy trộm xe
của cậu ấy. Cậu đã phải chạy đuổi theo cô ấy suốt dọc đường
quốc lộ còn gì.”

“Cũng chẳng tốn nhiều thời gian để bắt kịp cô ấy,” Kenny nói.
“Ngày ấy vợ tôi không phải tay lái giỏi.”

“Đến giờ vẫn không phải,” Ted nói. “Tài xế chạy chậm nhất
trong vùng đấy. Mới vừa tuần trước, cô ấy đã gây nên một vụ tắc
nghẽn ra trò trên đường Stone Quarry. Đã có ba người gọi điện
phàn nàn với tôi rồi.”

Kenny nhún vai. “Cho dù tất cả chúng ta có mất công như thế
nào chăng nữa thì cũng chẳng thể thuyết phục cô ấy rằng biển
báo giới hạn tốc độ mà chúng ta cắm trên đường chỉ đơn thuần
mang tính đề nghị lịch sự thôi.”

Cả buổi tối cứ trôi qua như thế, năm người bọn họ giúp Skipjack
tiêu khiển bằng những câu chuyện phiếm vui vẻ quen thuộc của
cánh mày râu, trong khi Spencer, như cô đã được đề nghị gọi
ông ta theo cách đó, chìm đắm vào cuộc trò chuyện với một thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.