LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 340

“Em chẳng có chuyện gì để nói cả. Em phải quay lại làm việc
đây.” Haley vớ lấy cốc soda mẹ cô bỏ lại cùng với cái bánh ướt
nhoét và quay về quầy đồ ăn vặt.

Meg trở lại nhà câu lạc bộ lấy xe đồ uống. Lúc nãy cô để nó lại
gần máy nước uống công cộng, và ngay khi cô vừa về đến nơi,
một bóng người vô cùng quen thuộc và vô cùng không được
hoan nghênh đang sải bước vòng qua góc nhà câu lạc bộ. Chiếc
váy không tay thiết kế riêng và đôi giày gót nhọn Louboutin cho
thấy bà không đến đây để chơi golf. Thay vào đó, bà dứt khoát
nện gót tiến về phía Meg, đôi giày gõ lộp cộp trên mặt nhựa
đường, rồi trở nên im re lúc bà bước vào giữa bãi cỏ.

Meg cưỡng lại khao khát giơ ngón tay lên làm dấu thánh, nhưng
khi bà Francesca dừng lại trước mặt cô, cô không thể ngăn được
một tiếng rên. “Xin bác đừng nói với cháu điều cháu nghĩ là bác
sẽ nói.”

“Phải, thế đấy, chuyện này cũng chẳng khiến ta vui vẻ gì cho
cam.” Bà chớp nhoáng hất nhẹ tay, đẩy chiếc kính râm Cavalli
lên trên đỉnh đầu, để lộ đôi mắt xanh lá long lanh, mi mắt phủ
phấn màu đồng, và lớp mascara đen mượt mà bao bọc hàng
lông mi vốn đã dày sẵn của bà. Lớp trang điểm phơn phớt của
Meg lúc đầu ngày đã bị mồ hôi quét sạch vài tiếng trước, và
trong khi bà Francesca tỏa hương Quelques Fleur, Meg lại bốc
mùi bia.

Cô cúi nhìn bà mẹ bé nhỏ của Ted. “Ít nhất bác cũng có thể đưa
cho cháu một khẩu súng để cháu tự tử trước chứ?”

“Đừng có ngốc thế,” bà Francesca độp lại. “Nếu có súng thì ta đã
tự mình dùng nó đối phó với cô rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.