LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 341

Bà đập một con ruồi cả gan vo ve quá gần khuôn mặt thanh tú
của bà. “Nhà nghỉ dành cho khách của nhà ta nằm tách biệt với
nhà chính. Cô sẽ có nó cho riêng mình.”

“Vậy cháu có phải gọi bác là mẹ không?”

“Lạy Chúa lòng lành, không.” Một nét gì đó hiện trên khóe môi
bà. Nhăn nhó? Cười tự mãn? Chẳng thể nói chắc được. “Cứ gọi ta
là Francesca như những người khác.”

“Tuyệt.” Meg móc ngón tay vào trong túi. “Chỉ là tò mò thôi ạ,
liệu trong thị trấn này, có bất kỳ ai có khả năng dù là chút xíu
thôi không chõ mũi vào chuyện thiên hạ không ạ?”

“Không đâu. Và chính vì vậy nên ngay từ đầu, ta khăng khăng
rằng ta và Dallie nhất định phải giữ ngôi nhà ở Manhattan. Cô có
biết là mãi khi chín tuổi Ted mới lần đầu tiên đến Wynette
không? Cô có hình dung được nếu ngay từ khi chào đời nó đã
sống ở đây thì sẽ nhiễm bao nhiêu đặc điểm khác thường của thị
trấn này không?” Bà khịt mũi. “Không thể chịu đựng nổi suy
nghĩ đó.”

“Cháu rất cảm kích trước lời đề nghị này, cũng như cháu rất cảm
kích để nghị của Shelby và Birdie Kittle, nhưng phiền bác giúp
cháu thông báo lại với các bạn bác là cháu sẽ quay lại nhà thờ
nhé.”

“Ted sẽ không đời nào cho phép chuyện đó.”

“Ted không có quyền biểu quyết,” Meg cấm cảu.

Bà Francesca khẽ bật ra một âm thanh hài lòng. “Chứng tỏ cô
không hiểu rõ con trai ta như cô vẫn tưởng rồi. Nhà nghỉ dành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.