LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 489

Meg cố gắng mỉm cười. Thực ra cô đã làm được. Nhưng Công
nương Emma lại bước vào lối đi chính giữa nhà thờ, và chỉ còn
lại Lucy, và Meg lạnh cóng cả người.

Lucy chuyển động.

Tay Meg vung ra, và cô chộp lấy cánh tay Lucy. “Đợi đã!”

Lucy ngoái lại qua vai.

“Kiếm anh ấy,” Meg nói trong một thoáng hoảng hốt.

Lucy há hốc miệng nhìn cô. “Cậu đang đùa tớ phải không?”

“Không,” Meg hớp không khí. “Tớ phải gặp anh ấy. Ngay bây
giờ.” “Meg, cậu không thể làm thế này được.”

“Tớ biết. Thật kinh khủng. Nhưng... cứ kiếm anh ấy đi, xin cậu
đấy được không?”

“Tớ đã biết rõ chẳng phải ý hay gì khi đến đây mà,” Lucy lẩm
bẩm. Rồi cô hít một hơi thở sâu, dán nụ cười Nhà Trắng cũ lên
trên mặt, và thẳng tiến vào lối đi chính giữa nhà thờ.

Cô vẫn giữ nguyên nụ cười đó cho tới lúc dừng lại trước mặt Ted.
Anh nhìn cô chăm chú. Cô nhìn anh chăm chú.

“Ừm ồ,” Kenny nói.

Cô liếm môi. “Ừm... Xin lỗi, Ted. Một lần nữa. Xin lỗi lần nữa.
Nhưng... Meg muốn gặp anh.”

“Tôi kịch liệt khuyên cậu đừng đi,” Kenny thì thầm.

Ted quay về phía linh mục Harris Smithwell. “Cho con xin phép
một lát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.