LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 1 - Trang 105

Họ Chu nọ nhíu mày, ánh mắt dịu xuống tựa đang cân nhắc.

Bằng vào thể diện hai người Đỗ, Hoài, hắn tuy không tiện không nể
nhưng ân tình của Lưu Kỳ đối với hắn cực nặng, hắn không đến
mức vì một câu của hai người này liền thu tay tại đây, chỉ là Kim hòa
thượng tuy việc kia làm quá đáng nhưng cũng không thể tính là sai,
Chu tướng quân bởi thế không khỏi trầm ngâm, lại nghe hai lão già
kia nói: “Chúng tôi cũng biết Chu tướng quân cứ thế mà về thì khó
gặp chủ xưa, bọn lão đây nói cũng không đáng gì nhưng Chu tướng
quân cứ xem như nể mặt người nọ ở Hoài Thượng đi, năm xưa ngài
từng ký “Đào tử lệnh

(22)

” với Lưu lão soái, hiện giờ bên người ngài

cũng quả thật thiếu người, tiểu lão nhi thay mặt ngài xin về cái
mạng của năm người này, Chu tướng quân thấy sao? Dù Lưu lão
tướng quân có biết, hẳn cũng không khiển trách gì.”

Chu tướng quân nhướng mày: “Hoài Thượng?”

Lão giả kia khẽ cười, chợt đưa một ngón tay trái vẽ một vòng nho

nhỏ trước ngực, sau đó đưa lên cạnh miệng ngửa đầu, giống như
đang uống rượu. Kim hòa thượng trên mặt đang cứng ngắc không
phục, vừa thấy tư thế ấy vẻ hung dữ bỗng nhiên rút sạch, tựa như
lập địa thành phật. Lão giả lại rút trong người ra một tờ giấy làm
bằng da dê, ắt hẳn là cái “Đào tử lệnh” gì đó, tung về phía Chu
tướng quân.

Chu tướng quân tiếp lấy, thấy tư thế kia, gật đầu lĩnh ý, rồi

chợt nhấc ly rượu, một hơi uống cạn, nói: “Được, nể mặt người kia.”
Giậm chân một cái, người đã phóng ra ngoài cửa, chỉ nghe có tiếng
vó ngựa, hẳn vừa rồi trực tiếp nhảy lên lưng ngựa rồi, mọi người
còn chưa kịp phản ứng, hắn đã lao vào cơn mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.