LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 105

hơn. Chỉ còn nến thắp trên bàn thờ lập lòe, chiếu lên mặt mọi
người, sắc mặt ai nấy đều u ám, bất định.

Mấy tay chủ nợ nhỏ ôm ghế băng tới ngồi chắn cửa lớn, cửa

sổ, thấy Lý Bạn Tương chỉ huy thỏa đáng, bất giác đều coi hắn là
đại diện, ai nấy vểnh tai lắng nghe. Trong nội đường thoắt cái yên
ắng trở lại, người của Lục Hợp môn đều bị vây vào giữa: Thẩm cô
cô, Lãnh Siêu, Cù Vũ, Quách Thiên Thọ, Lưu Vạn Thừa và cả Dương
Triệu Cơ. Ở khách vị, có lác đác mấy bàn không ai cử động, đó là bàn
của Lưỡng Tương tiêu cục; một bàn khác có người đứng đầu là một vị
tướng người ngũ đoản, lúc nãy cũng từng mở miệng nói năng, chính là
môn chủ Ngũ Hành đao - Hồ Thất Đao; một bàn khác nữa có vị
công tử dáng hình phúc hậu, đôi tay trắng mập đặt trên bàn, người
biết liền nhận ra hắn là đại thiếu gia của Bán Kim đường Giang
Nam - Ngô Tứ; lại một bàn nữa ở đầu đông có ba người mặt mày âm
trầm, không rõ là người phương nào; ngoài ra còn có Dực Liễm,
Thẩm Phóng và Tam Nương và hai, ba bàn nằm khuất trong bóng
tối, bởi cửa đóng hết, ánh sáng lờ mờ nên nhất thời không nhìn rõ
ai ngồi đấy. Mấy người này ắt hẳn đều là chủ nợ lớn, cho nên
tạm thời còn kiềm chế được. Cù Vũ hắng giọng, cất tiếng khô
khốc: “Lý huynh coi bọn tôi là tù nhân cả sao?”

Lý Bạn Tương đáp: “Đâu dám, chỉ là sự tình trọng đại, mười một

vạn lượng bạc nọ chúng tôi vì xem thể diện Cù lão anh hùng mà cho
vay, đến thế chấp cũng không cần, không chênh nhiều lắm là
được quá nửa gia sản Lưỡng Tương tiền trang chúng tôi rồi, món
bạc này bọn tôi không chịu nổi. Thanh thế Lục Hợp môn tuy thịnh
nhưng không thể người vừa chết, nợ còn thiếu mà nói phủi là phủi
chứ, thế nào cũng phải cho một lời giải thích.”

Người bên cạnh hùa theo: “Đúng, đúng, phải cho một lời giải

thích, cầm hai cuốn sổ ra đọc rồi cứ thế nói xong là xong sao, làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.